Chương 3: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Bước chân tôi dừng lại, bỗng nhiên mở to hai mắt.

Cách vài mét, rõ ràng thấy trên lưng Đoàn Hành có mấy vết cào chằng chịt.

Chắc hẳn là cũng khá lâu rồi, đa số đã kết vảy tróc ra, lộ ra thịt non hồng nhạt.

Dù là như thế, cũng đủ để cho tôi tưởng tượng ra tận tình một đêm kịch liệt.

Đây là...

Tay tôi buông lỏng, văn kiện rơi xuống đất, phát ra âm thanh trầm đục liên tiếp.

Bóng lưng Đoàn Hành cứng đờ, quay đầu lại.

Chạm với tầm mắt của tôi.

"Trợ lý Tần, có chuyện gì sao?"

Đoạn Hành phản ứng trước.

Anh ấy cầm lấy áo sơ mi mới mặc lên người, trong nháy mắt những dấu vết kia đã bị che giấu dưới lớp vải.

Rõ ràng giọng điệu kia cực kì bình tĩnh, nhưng tôi lại cảm nhận được một chút kỳ dị, bối rối cùng chột dạ.

Tôi cứng ngắc giật khóe môi:

"Thật xin lỗi, Đoàn tổng, tôi tới đưa văn kiện, không biết anh đang thay quần áo, cái kia...... Tôi...... Tôi đi ra ngoài trước."

Nói xong, tôi xoay người rời đi.

Tốc độ nhanh như có virus trong phòng.

……

"Tiểu Tần, trong thời gian làm việc mà sao ngẩn người thế?"

Một người đàn ông đi tới trước bàn làm việc của tôi, búng ngón tay lên trán tôi.

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn ( để đọc truyện mới 🐳

Tôi đột nhiên hoàn hồn, nhận ra mình bất tri bất giác đổ mồ hôi lạnh.

Đối mặt với Phương Minh Duệ với vẻ mặt ân cần.

Tôi nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nhịn không được hỏi:

"Anh Phương, lúc trước anh nói tổng giám đốc của chúng ta giữ mình trong sạch, thanh tâm quả dục, một lòng chỉ có công việc, là thật sao?"

Phương Minh Duệ kỳ quái liếc tôi một cái:

"Đương nhiên là thật, chẳng lẽ không rõ ràng sao?"

Ha... Rất rõ ràng.

Tôi có chút chần chờ:

"Nhưng anh nói xem có khả năng nào... anh ấy ra vẻ đạo mạo không?"

Lời này thật đúng là giẫm lên bãi mìn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!