Chương 44: Duyên Mộng

Kỳ nghỉ hè năm 2003, trong nước có một doanh nghiệp tư nhân gây sốt trên mạng internet, dùng internet làm phương tiện quảng bá thương hiệu, cũng là nơi ra mắt công chúng lần đầu tiên.

Duyên Mộng vốn chỉ là một công ti tư nhân nhỏ mới thành lập không lâu, nhưng trên mạng, thông qua đủ các kế hoạch thì phần lớn dân mạng đều đã biết đến. Tất nhiên những điều họ biết, chỉ là những điều mà Hàn Trọng Viễn muốn họ biết về Duyên Mộng mà thôi.

Một nhóm sinh viên mới tốt nghiệp, thậm chí trong đó còn có rất nhiều những sinh viên năm tư chỉ vừa nhận bằng tốt nghiệp vào hai tháng trước, họ cùng nhau tụ họp, lòng ôm hoài bão phát triển các mặt hàng điện tử trong nước, Duyên Mộng cũng từ đấy mà ra.

Câu chuyện như thế chẳng phải rất dễ gây thiện cảm với người nghe hay sao?

Thuận nước đẩy thuyền, Hàn Trọng Viễn xây dựng website của Duyên Mộng. Website giới thiệu chi tiết về Duyên Mộng, cung cấp rất nhiều hình ảnh.

Không chỉ giới thiệu đầy đủ các loại mặt hàng mà còn thiết lập một số đường dây nóng, để những người muốn tìm hiểu về Duyên Mộng có thể hiểu rõ Duyên Mộng, những người muốn mua sản phẩm của Duyên Mộng cũng có thể đưa ra đóng góp cho các mặt hàng của Duyên Mộng.

"Website còn có thể triển khai hoạt động rút thăm trúng thưởng, tổ chức vào ngày hai mươi tám tháng tám là được. Những người đã đăng kí tài khoản trên website Duyên Mộng vào ngày đó đều có thể tham gia hoạt động của trang web. Mỗi loại mặt hàng đưa ra năm trăm chiếc để rút thăm, tổng cộng là hai nghìn chiếc." Hàn Trọng Viễn nói, hắn muốn quảng bá chủ yếu vẫn là thương hiệu của mình.

Mà hoạt động như thế vừa hay có thể khiến người khác biết đến công ti của mình – trong khoảng thời gian sau đó, nhất định địa chỉ website chính thức của họ sẽ xuất hiện ở rất nhiều nơi.

"Lượng quà tặng liệu có hơi nhiều hay không?"

Tề An An ngạc nhiên, người khác rút thăm trúng thưởng đều chỉ tặng một hai món, Hàn Trọng Viễn vừa ra tay một cái đã là hai nghìn…

"Không nhiều đâu, tới lúc đó còn phải xem số người tham gia nữa, nếu cần thì cũng có thể tăng thêm." Hàn Trọng Viễn bảo,

"Chỗ tôi có bản kế hoạch, lát nữa đưa cô xem. Ngoài ra, cô cũng phải chuẩn bị chu đáo để tuyển thêm một số nhân viên làm dịch vụ chăm sóc khách hàng nữa."

"Tôi biết rồi."

Tề An An trả lời, lại liếc nhìn Hàn Trọng Viễn. Mấy hôm nay Hàn Trọng Viễn bình thường hơn rất nhiều, không còn u ám như trước nữa. Tất nhiên, có lẽ một phần cũng do cô đã quen rồi.

Hàn Trọng Viễn nói thêm vài câu với Tề An An rồi về phòng nghiên cứu, tiếp tục nghiên cứu cùng Đàm Phi Dược. Gần đây hắn và Đàm Phi Dược đang tạm dừng việc nghiên cứu smartphone để chú tâm vào một loại từ điển điện tử, đây là sản phẩm tiếp theo mà Duyên Mộng chuẩn bị tung ra thị trường.

Tuy smartphone chính là cách thức làm giàu trong tương lai mà Hàn Trọng Viễn đã suy tính chu toàn, nhưng bây giờ họ đang thiếu người, việc này lại không gấp nên tạm thời cứ gác sang một bên, đổi lại cũng chẳng sao.

"Bên trong từ điển điện tử cài đặt nhiều chức năng như vậy, liệu có ổn không?

"Đàm Phi Dược hơi đắn đo vì ở trong có thiết đặt thêm một số trò chơi. Cũng may Hàn Trọng Viễn tài cao, với loại từ điển điện tử màn hình đen trắng này mà còn có thể nghĩ ra nhiều trò chơi như vậy."Nhiều chức năng thì người ta mới thích mua, về phần có thể ảnh hưởng đến học tập hay không… Chúng ta thiết đặt một chế độ học tập và một chế độ giải trí, có thể cài mật khẩu, thế thì phụ huynh cũng sẽ thích mua.

Đúng rồi, bên trong còn có thể đưa vào ánh đèn màu xanh lá, tránh trường hợp ở nơi thiếu ánh sáng không nhìn rõ chữ."

Hàn Trọng Viễn nói.

"Cậu có nhiều ý tưởng thật đó lão đại, chúng ta đi nghiên cứu ngay đi!" Đàm Phi Dược bảo.

"Không, anh đem mấy tài liệu này đi nghiên cứu với những người bên dưới thôi. Mấy ngày nữa tôi bận nên có lẽ sẽ nghỉ ít hôm.

"Hàn Trọng Viễn đáp. Đàm Phi Dược còn đang thấy hơi tò mò thì chuông điện thoại của Hàn Trọng Viễn bỗng vang lên."Mẹ, có chuyện gì vậy?" Trông thấy số của Tiền Mạt, Hàn Trọng Viễn lập tức hỏi.

"Tiểu Viễn, nhà họ Hàn gọi điện đến, bảo chúng ta đến thành phố B."

"Là sinh nhật của Hàn Hành Diểu?" Hàn Trọng Viễn mỉa mai hỏi.

"Ông bà nội con bảo chúng ta nhất định phải đi, nhưng nếu con không muốn đi thì mẹ cũng có thể từ chối giúp con." Tiền Mạt nói. Hàn Hành Diểu ngang hàng với Hàn Trọng Viễn, là thế hệ sau của cô.

Đáng ra sinh nhật cũng không cần cả hai phải cùng đi, ngặt nỗi bên phía nhà họ Hàn kia lại nói, trong bữa tiệc sinh nhật lần này sẽ cho Hàn Hành Diểu một ít cổ phần… Dù nội tâm cô đã hoá nguội lạnh vì Hàn Thận thì Hàn Trọng Viễn vẫn mang họ Hàn, hiển nhiên cô không hề muốn quyền lợi mà Hàn Trọng Viễn đáng được hưởng sẽ bị kẻ khác chiếm đoạt.

Có điều Hàn Trọng Viễn bây giờ… Trước khi Tiền Mạt gọi đến còn muốn khuyên bảo Hàn Trọng Viễn vài câu, nhưng sau khi nghe thấy thanh âm lạnh như băng của Hàn Trọng Viễn, lại từ bỏ ý định của mình.

Nếu Hàn Trọng Viễn không muốn đi thì thôi vậy…

"Con biết rồi, con sẽ đi." Hàn Trọng Viễn nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!