Nào có nhanh?
Cố Tùy tay bóp eo cô.
Rèm cửa trong phòng bị gió thổi che khuất ánh sáng bên ngoài làm cho bên trong phòng trông có vẻ mờ ảo.
Cố Tùy híp mắt nhìn người bên cạnh.
Tiếp đó, anh đặt tay lên cổ cô, đem người nọ áp sát về phía mình.
Thấp giọng hỏi: "Diễn nhiều như vậy? Có lần nào tốt hơn lần này không?"
Hứa Khuynh ghé vào lồng ngực anh, đang muốn mở lời thì môi đã bị lấp kín.
Sau đó, anh không tiếp tục hỏi, cô cũng chẳng cần trả lời, từ trên xuống dưới chỉ còn mỗi âm thanh gợi tình.
Hứa Khuynh đầu óc choáng váng, nhìn chằm chằm vào đôi mắt người kia.
Đôi mắt người đàn ông đen như mực, không thể nhìn ra bất cứ cảm xúc nào, chỉ toàn là dục vọng.
Một giờ sau.
Hứa Khuynh khoác áo choàng từ trong phòng tắm đi ra.
Cố Tùy quần áo có chút lộn xộn mà đứng cạnh tủ, tay bưng ly nước ấm, cúi đầu nhìn di động.
Anh nhìn cô ra tới, nói: "Nhanh chóng uống tổ yến."
Hứa Khuynh thắt lại dây lưng trên áo tắm, liếc mắt một cái nói: "Lạnh? Không muốn uống."
Cố Tùy áp lòng bàn tay vào thành bát sứ trắng.
Lại mở nắp, bỏ muỗng vào, đẩy qua cho cô: "Không lạnh, mới hơi có một giờ, vẫn còn ấm."
Hứa Khuynh bước tới.
Ngồi xuống sô pha.
Thứ này ăn có chút sền sệt, Hứa Khuynh ở một bên nhìn di động, ngẫu nhiên lại liếc Cố Tùy một cái.
Cố Tùy dựa vào vách tủ, áo sơ mi không cài nút, lộ ra cơ bụng bên trong.
Anh vẫn luôn nhìn văn kiện trên di động, thỉnh thoảng còn có mấy cuộc gọi đến.
Hứa Khuynh nói: "Anh nên đi đi."
Cố Tùy "ừ" một tiếng.
Ngón tay lần lượt cài từng nút áo, chân bước lại đây.
Thắt lưng cũng bị ném trên tay vịn, anh cầm lấy, đeo lên rồi nhìn cô.
Hứa Khuynh vừa uống xong tổ yến, có lẽ là do mới lăn lộn mệt mỏi nên nhìn có chút ngốc.
Áo choàng tắm cài không quy củ, tay chống lên trán, có chút lười biếng.
Thoạt nhìn như vậy.
Lại có chút cám dỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!