Cố Tùy vừa hỏi câu này xong, Hứa Khuynh liền xác định là bởi vì cô.
Giọng nói của cô lúc này cũng trở nên dịu dàng hơn: "Anh không cần phải nhằm vào anh ta như vậy, có việc gì cứ nhằm vào tôi."
Cố Tùy tức giận không thể khống chế mà bóp gãy điếu thuốc nhưng sắc mặt vẫn luôn trầm tĩnh.
Có khi người trưởng thành chính là như vậy, luôn có thói quen che giấu hết mọi loại cảm xúc.
Chỉ muốn dùng thủ đoạn, không muốn thừa nhận nội tâm mình.
Anh nhìn Hứa Khuynh, môi mỏng cười lạnh: "Em cảm thấy tôi làm vậy là vì em sao?"
Hứa Khuynh mấp máy môi, trong một khoảnh khắc lại biểu lộ vẻ do dự.
Một lát sau, cô nói: "Không phải bởi vì tôi, là do anh do anh tự ý làm.
Nhưng tôi muốn nói cho anh biết, trong giới này người không có tư bản chống lưng rất nhiều, chúng tôi đều nỗ lực mà tồn tại, dựa vào bản thân mình mới có ngày hôm nay.
Mà mấy người lại dễ dàng vùi dập một người như vậy, cuối cùng ắt sẽ phải trả giá."
"Các người?"
Ý cười trên khóe môi Cố Tùy dần dần tan biến, môi cong chậm rãi biến thành một đường thẳng.
Hứa Khuynh nhìn sắc mặt người nọ biến đổi nhưng không biết lời này có chỗ nào không đúng.
Cô vẫn luôn cho rằng Cô Tùy cũng là dùng hai bàn tay trắng mà tiến vào giới tư bản, anh ta hẳn là nên có chút lòng đồng tình.
Hứa Khuynh nghĩ ngợi, liệu có nên tiếp tục thay Trình Tầm cầu tình hay không.
Cảm xúc ghen tuông trong lòng Cố Tùy lúc này cuồn cuộn như sóng dữ.
Anh hỏi lại: "Em và tên Trình Tầm đó quan hệ tốt như vậy, người trong lòng em có biết không?"
Hứa Khuynh yên lặng mà nhìn Cố Tùy.
Cô đột nhiên mỉm cười, sau đó cúi người, tới gần Cố Tùy, nhìn đôi mắt đen như mực của anh: "Anh ấy biết chứ, không sao hết, anh ấy là người tốt."
Cố Tùy nhìn rõ sự khiêu khích trong đáy mắt cô.
Đầu ngón tay anh nắm lấy cằm cô, kéo người qua.
"Nhưng tôi thì không phải thánh nhân, đào không ra người trong lòng của em, tôi liền triệt đi CP đứng đầu của em."
Hứa Khuynh híp mắt.
Hôm nay đọc kịch bản, bởi vì đi đi lại lại nên mái tóc búi gọn có phần buông xuống, rũ trên bả vai, làm cho cô lại xinh đẹp theo kiểu khác.
Hứa Khuynh nhìn Cố Tùy một lát, anh không nhịn được mà đưa tay muốn chạm vào tóc cô nhưng Hứa Khuynh lãi đẩy tay anh ra, đột nhiên đứng lên.
Bàn tay Cố Tùy bị đẩy ra.
Anh nhanh chóng định thần mà thu hồi, nâng mắt lên nhìn cô.
Hứa Khuynh cười lạnh: "Được rồi, anh không đáp ứng thu tay lại đúng không? Vậy tôi sẽ nỗ lực dẫn dắt anh ta, về sau đóng phim truyền hình hay điện ảnh tôi đều tiến cử anh ta, có thương vụ, có đại ngôn tôi cũng kéo anh ta theo, chuyện này chắc anh không quản được đâu!?"
Nói xong.
Hứa Khuynh liền xoay người rời đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!