Chương 17: (Vô Đề)

Bầu không khí bỗng nhưng trệ lại, cả đám người đứng im bất động như bị đóng đinh.

Hứa Khuynh chống một tay lên lưng ghế sô pha ngồi dậy, tay còn lại đẩy mạnh bả vai Cố Tùy.

Cố Tùy chủ động tránh ra, xuyên qua thấu kính nhìn cô.

Hứa Khuynh: "Cút."

Cố Tùy bất động vài giây nhưng lúc này cũng không thích hợp tiếp tục dây dưa.

Anh đứng lên, ngồi xuống ghế sô pha đơn sau đó tháo mắt kính gọng vàng xuống.

Hình dáng khuôn mặt càng thêm rõ ràng.

Những người khác ở hiện trường sôi nổi nhìn nhau.

Hứa Khuynh nhìn Trình Tầm bên kia, anh ta dựa cả người vào sô pha trông không có chút tinh thần.

Hứa Khuynh: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Cố Tùy khẽ nâng cằm, đôi mắt lạnh lùng mà nhìn Trình Tầm.

"Hắn ta muốn hôn em."

Trình Tầm tức khắc ôm đầu.

Hứa Khuynh sửng sốt, cô có chút kinh ngạc nhưng vẫn quay đầu nhìn Cố Tùy sau đó trầm mặc hỏi lại: "Anh thì tốt hơn được bao nhiêu?"

Cố Tùy suy nghĩ.

Anh híp mắt: "Bà xã?"

Những người ở hiện trường rối rít hít sâu một ngụm khí.

Lâm Hồ là người đầu tiên bình tĩnh lại, anh ta sửa sang áo ngủ, hỏi: "Đây là...! đã xảy ra chuyện gì?"

Tề Giai Giai thấy Lâm Hồ đã lên tiếng nói chuyện, cũng chần chờ, cẩn thận mà nhìn Cố Tùy: "Lúc nãy...! lúc nãy Hứa Khuynh gọi anh là gì?"

"Cố Tùy."

Cố Tùy tiếp lời.

Tề Giai Giai: "Nhà đầu tư bí ẩn của Lăng Thịnh?!"

Lâm Hồ cũng ngây người.

Cố Tùy: "Tôi đến đây vì Hứa Khuynh."

Trần Giai Dao theo bản năng mà nhìn Hứa Khuynh, cô ta có chút khó có thể chấp nhận.

Vốn dĩ bản thân đã có dự tính trước, cô ta cho rằng cuối cùng chính mình sẽ chọn Cố Hành hoặc được Cố Hành chọn.

Không nghĩ tới...! giữa đường lại xuất hiện một Hứa Khuynh.

Trần Giai Dao lại theo phản xạ mà nhìn Cố Tùy.

Cố Tùy cũng không thèm nhìn cô ta.

Ngón tay anh xoa giữa mi tâm, ngẫu nhiên nhìn về phía Hứa Khuynh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!