Chương 11: (Vô Đề)

Hứa Khuynh dừng bước, đi ra ngoài, lấy thẻ phòng từ trong túi xách, bước ra khỏi cửa, nói: "Cũng tạm, còn chưa đến một phần ba tửu lượng của tôi."

Cố Tùy đi tới, một tay chặn cửa.

Hứa Khuynh không có cách mở cửa, cô nghiêng đầu nhìn anh.

Cố Tùy ngậm điếu thuốc, cũng nghiêng đầu nhìn cô, vài giây sau, bàn tay chế trụ lên eo Hứa Khuynh, nói: "Để tôi mở."

Nói xong.

Người nọ vòng tay bao lấy đầu ngón tay Hứa Khuynh, quẹt một cái.

Cạch.

Cửa mở.

Hứa Khuynh nhấp môi: "Làm chuyện thừa thãi."

Cố Tùy nhướng mày, ôm lấy eo cô, đóng cửa lại.

Hứa Khuynh lúc này mới xác thực cảm thấy choáng váng, cô xoa cái trán, nói: "Ném thuốc đi."

Cố Tùy một tay ôm lấy cô, nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái, cầm lấy điếu thuốc trên khóe môi, tùy ý mà kẹp ở hai đầu ngón tay, một tay đem nàng đặt ở trên sô pha, tiếp sau đó mới dập tắt điếu thuốc ở trên bàn.

Hứa Khuynh đem túi xách ném ở một bên, xoa cái trán tựa lưng vào ghế, nhắm mắt.

Cố Tùy liếc nhìn cô một cái, đi đến phòng ăn bên kia, rót một ly nước ấm đem lại đây, đưa cho cô: "Uống đi."

Hứa Khuynh mở to mắt, nhận lấy.

Cố Tùy lấy ly nước này có kèm ống hút.

Hứa Khuynh cắn ống hút, một hơi uống lên rất nhiều, dây áo trên bả vai tuột xuống dưới, đôi chân dài rũ xuống.

Tạo thành một bức tranh vô cùng mỹ lệ.

Cố Tùy cúi người, một tay chống ở sau ghế dựa, bàn tay to khớp xương rõ ràng.

Một cái tay khác từ chỗ cổ áo chỗ cởi nút thắt ra, rũ mắt nhìn nàng, "Muốn tắm rửa trước không?"

Hứa Khuynh ngửa đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt tối đen như mực.

Sâu không thấy đáy.

Hứa Khuynh vẫn không nhúc nhích, chỉ đối mặt cùng người kia.

Cố Tùy cong khóe môi, một giây sau, anh cúi đầu cắn lên vành tai cô, nói: "Vậy không cần tắm trước."

Nói xong, môi mỏng ở trên vành tai mạnh mẽ hôn xuống.

Cái ly trên tay Hứa Khuynh cũng bị anh cầm đi, mấy ngón tay khẽ tách đôi chân dài của cô.

Hứa Khuynh vươn tay ôm cổ anh.

Mấy phút sau, người Hứa Khuynh tê dại: "Anh cắn vành vai tôi dùng sức như vậy làm cái gì."

Cố Tùy khởi động cánh tay, nhìn cô, khóe môi hơi nhếch, ngay sau đó lấp kín môi cô.

Cửa sổ trong phòng khách hơi mở ra, thi thoảng có gió bên ngoài thổi vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!