Chương 7: (Vô Đề)

Trăng đêm nay rất sáng, nhưng Giang Hoài ra ngoài còn mang theo một

chiếc ô, làm tôi thấy rất khó hiểu, tôi hỏi ông ta cái này dùng để làm

gì, Giang Hoài nói với tôi, chiếc ô giấy này là một pháp khí, chỉ cần đi

dưới chiếc ô, ma quỷ sẽ không có cách nào nhìn thấy tôi, còn chiếc đèn

lồng màu đỏ này tên là đèn chu sa, có thể giúp tôi nhìn ro một vài thứ

không sạch sẽ, bao gồm cả ma

Sau hơn một tiếng, tôi đã đến ngôi nhà sau núi của chị, Giang Hoài bung

chiếc ô giấy màu đen ra, bảo tôi đi dưới chiếc ô, tôi cầm đèn lồng đỏ nhìn về phía trước, nhưng cả người cũng vì thế mà ngơ ngác

Dưới ánh nến tối tăm, những lùm hoa cúc dại ban ngày nở rộ dưới ánh mặt

trời không còn thấy nữa, chỉ còn lại một bãi cỏ dại hoang vu, ngôi nhà

ngói đỏ sạch sẽ gọn gang cũng biến mất, thay vào đó là mấy bức tường bị

gió thổi mưa tạt rách nát, bên trong tràn đầy cỏ dại, thỉnh thoảng còn có

côn trùng bay ra, còn chị…..

" ba ngày, còn 3 ngày"

Âm thanh của chị ấy truyền vào tai tôi, tôi nhìn về hướng phát ra tiếng

nói, thì nhìn thấy lúc này chị đang ngồi trên một sườn dốc cách đó không

xa, ánh mắt trong veo mang theo một tia buồn rầu

Gió đêm thổi mái tóc dài của chị, ánh trăng rọi lên người cô ấy còn mạ

lên một tầng ánh sáng mờ ảo, cô ấy vẫn xinh đẹp mê người như vậy, nhưng

mà…dường như không phát hiện ra tôi đến

Tôi hét rất to tên của chị, nhưng cô ấy vẫn ngồi đó, không hề động đậy

Tôi ngơ ngác đứng sau lưng cô ấy, thì nghe thấy một tiếng cười tự chế

giễu của chị, sau đó cô ấy đứng dậy, nở một nụ cười đi về phía tôi

Tôi còn cho rằng chị đã nhìn thấy mình, thất vọng trong lòng lập tức

tan thành mấy khói, tôi giang vòng tay ra, mỉm cười chào mừng chị, nhưng nụ cười trên mặt tôi lập tức cứng đờ

Sau khi lại gần tôi, nhưng tôi không ôm được cô ấy, cô ấy giống như một

luồng không khí xuyên qua cơ thể của tôi, lúc tôi giật mình quay đầu lại

nhìn, cỏ dại phấp phới trong gió, chiếc váy đỏ của cô ấy cũng tung bay

theo, nhưng bên trong lại trống rỗng, tôi không nhìn thấy đôi chân của chị

Nhìn thấy cảnh này, tôi không nhịn được kêu lên một tiếng, chị không phải là người, cô ấy thật sự là ma, là ma nữ mà cha đã nói

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!