Editor: Anh Thơ
Để đề phòng, Hạ Tuyền cải trang đầy đủ rồi đi tới bệnh viện làm kiểm tra.
Trong bệnh viên rất hiếm người mang thai đi kiểm tra mà còn đeo kính,
khăn đội đầu trùm kín mít, bác sĩ và y tá đều nhìn cô mấy lần. Cô đã
quen được người ta chú ý tới, mấy người này vẫn không tính là gì.
Kết quả kiểm tra cũng đã có, cô thực sự mang thai, đứa bé đã sắp ba tháng, chính là mang thai vào ngày hôm đó ở khách sạn.
Cầm kết quả ra khỏi bệnh viện, Hạ Tuyền ngồi vào xe, tháo mắt kính, khẩu trang và khăn đội đầu ra, chuẩn bị lái xe đi.
Sau đó, vào lúc quay xe, nàng nhìn thấy ở một góc lóe lên bóng người của
phóng viên, trong đầu xẹt qua vài suy nghĩ, cuối cùng cái được cô chọn
chính là
- thực ra bị chụp được cũng không có gì không tốt. Sự nghiệp
trong giới giải trí của cô cũng chỉ là công cụ giúp cô có một thân phận
để báo thù, căn bản không phải là chuyện cô muốn làm. Nếu đã vậy, danh
tiếng không tốt thì sao chứ? Ngược lại, nếu cứ như hiện nay thì không
bao lâu nữa sẽ bị lãng quên, lúc này lợi dụng phòng viên để truyền tin
tức cô mang thai ra, nếu như vậy....
Nghĩ đến vẻ mặt khi Lệ Tịnh
Lương nhìn thấy tin tức, Hạ Tuyền bật cười. Đã hơn hai tháng rồi bọn họ
không gặp mặt nhưng dung mạo của anh thì dù cho mấy năm không gặp cũng
không thể nào quên được. Anh đúng là không giống trước kia, nếu không
gặp sẽ không chủ động liên lạc mà lại từng chủ động gửi tin nhắn liên
lạc với cô, nhưng mà Hạ Tuyền lạnh nhạt không trả lời, anh cũng cảm nhận được, sau đó cũng không 'nhiệt tình' như vậy nữa.
Dựa theo hiểu
biết của cô về Lệ Tịnh Lương thì dù nghe cô nói đã uống thuốc thì chắc
chắn là anh cũng phải đi điều tra. Dù sao, con cháu của nhà họ Lệ không
phải là ai cũng có thể sinh, tiểu thư danh môn cũng còn phải qua tuyển
chọn chứ đừng nói đến một con hát thân thế thê thảm.
Đúng như dự
đoán, phóng viên không để Hạ Tuyền thấy vọng, tin tức cô tới bệnh viện
nhanh chóng ở thành tiêu đề của vô số bài báo, có bài còn thêm chứ đỏ,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!