Chương 17: (Vô Đề)

Editor: Anh Thơ

Beta: Tiểu Ốc

"Mưa rơi xuống hoa lê trong sân vắng,

Đất bùn đã rửa, hoa đã lụi

Chỉ mong tri âm hiểu lòng tân khách

Chẳng phải thị phi, chẳng hồ đồ

Ta không nguyện công danh, chỉ cầu người đừng phụ ta."

Trong trường quay bộ phim Lĩnh Nam Hồng, Hạ Tuyền đang uống nước, nghỉ giải

lao thì Mã Nghĩ ở bên cạnh ngâm nga bài hát xướng 'Lý bá bá', bên trong

có một đoạn ca từ như vậy. Vốn là một bài xướng rất hay, bên trong đột

nhiên lại xuất hiện nội dung như vậy khiến cho Hạ Tuyền cũng phải chú

tâm nghe, đến khi nghe rõ nội dung thì lại muốn bật cười.

"Chỉ mong tri âm hiểu lòng khách, chẳng phải thị phi chẳng hồ đồ?"

Cô hát theo một câu, Mã Nghĩ nghe thấy thì hơi ngạc nhiên, cười hì hì khen tặng: "Chị, chị hát thật dễ nghe, có ý muốn lấn sân sang mảng ca hát

không?"

Hạ Tuyền liếc cậu một cái, nói: "Bớt nịnh nọt đi, đi rót cho chị một cốc nữa đi." Cô kín đáo đưa ly nước cho cậu.

Mã Kiến cười hì hì cầm cố rời đi, Hạ Tuyền ngả người ra ghế, nhắm mắt

dưỡng thần. Đây là ngày thứ tư cô bước vào tổ kịch, mấy ngày cô không có bất kì liên hệ nào với Lệ Tịnh Lương, ngoài chuyện công việc thì cũng

rất ít liên lạc với bên ngoài. Cô cảm thấy mình cần có một chút thời

gian để bình phục tâm tình, như vậy mới có thể xuất hiện trước mặt mọi

người một cách hoàn mỹ.

Diễn vai nữ đặc vụ cũng rất tốt, không

cần phải miễn cưỡng vui cười, luôn luôn nghiêm mặt lạnh lùng, có khi bởi vì đồng đội hy sinh mà diễn mấy cảnh khóc lóc, cũng coi như một loại

thả lỏng tâm tình.

Mấy ngày cô đi diễn, Lệ Tịnh Lương cũng liên

lạc với cô nhưng từ chuyện cô không nhận điện thoại thì có thể nhận ra

rằng những ý nghĩ đó đã chết từ trong trứng nước rồi.

Anh dựa

lưng vào chiếc ghế tựa thoải mái, hai chân tùy ý vắt lên bàn làm việc,

giày da đắt giá không dính một hạt bụi, điếu thuốc lá không ngừng chuyển động giữa các ngón tay, dáng vẻ suy tư vô cùng anh tuấn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!