Chương 12: (Vô Đề)

Dưới sự thúc giục của Diệp Minh Tâm, nhân viên quản lý của tòa nhà rất nhanh đã lấy ra chiếc

chìa khóa, khi bọn họ sắp mở cửa đi vào thì Hạ Tuyền dùng sức đẩy Lệ

Tịnh Lương ra, nhanh chóng chạy về phía cửa sổ, mở ra rồi nhảy ra ngoài.

Ngay sau đó, chỉ trong nháy mắt cánh cửa được mở ra.

Lệ Tịnh Lương ngồi dựa vào ghế sô pha, nhìn lướt qua cánh cửa sổ kia, rồi

bình tĩnh dời tầm mắt tới cửa ra vào, đối với khuôn mặt đầy tức giận của Diệp Minh nói: "Mệt mỏi, đang nghỉ ngơi ở đây một lát, làm gì mà ầm ĩ

kinh khủng vậy?"

Diệp Minh Tâm chạy vào trong phòng rồi kiểm tra

xung quanh, nhưng mà lại không tìm thấy bóng dáng của Hạ Tuyền đâu. Phía sau cô ta còn có Hứa Cách Phỉ và Mã Nghĩ đi theo, khihai người không

nhìn thấy Hạ Tuyền vốn nên ở trong căn phòng này đâu, mà ngược lại vị

nhân vật lớn Lệ Tịnh Lương lại ở chỗ này, thì đều bị dọa sợ hết hồn.

Cái quỷ gì vậy???

Diệp Minh Tâm tìm hồi lâu vẫn không có kết quả, không thể làm gì khác hơn là đi tới trước mặt Lệ Tịnh Lương, chỉ thấy quần áo anh xộc xệch, đôi môi

mỏng đỏ lên, ánh mắt đày sương mù, rõ ràng chính là có quỷ, nhưng lại

không tìm được bằng chứng, cũng không tiện nói ra, chỉ đành nói: "Tại

sao khi nghỉ ngơi lại còn khóa cửa?"

Lệ Tịnh Lương chỉnh đốn quần áo một chút, thắt chặt cà vạt lại, mặt không đổi sắc nói: "Bởi vì không muốn bị cô quấy rầy giống như bây giờ."

Sâu thẳm trong lòng Diệp Minh Tâm vẫn luôn rất hài lòng với vị hôn phu này, bởi vì anh chẳng

những có tiền lại còn có tài, hơn nữa cũng vô cùng anh tuấn, cô ta cảm

thấy không một người đàn ông nào có thể sánh được với anh.

Nhưng

mà bây giờ cô ta quả thật không hài lòng lắm đối với vị hôn phu này, bởi vì anh luôn là đối xử với cô ta không nóng không lạnh, thậm chí là có

chút dối trá.

"Lệ Tịnh Lương, anh thật sự cho rằng tôi là một kẻ ngu sao?"

Ánh mắt Diệp Minh Tâm sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào cổ áo sơ mi trắng

của anh, từng bước một đi về phía anh. Mắt thấy sắp xảy ra chuyện lớn,

Hứa Cách Phỉ vội vàng ngăn cản những phóng viên ở ngoài cửa, chỉ để lại

mỗi mình và Mã Nghĩ ở lại bên trong để canh giữ, không chớp mắt nhìn

chằm chằm vào hai người bên trong căn phòng.

"Đây là cái gì?!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!