Trong phòng khách sạn, Thịnh Ly nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại đợi rất lâu, không thấy Dư Trì hồi âm, thậm chí cũng không nhận hồng bao.
Lời tỏ tình và hồng bao của cô không đủ sức hấp dẫn sao?
Hay là nói quá muộn?
Tất cả đều là lỗi của Lộ Tinh Vũ, cô nhịn không được mở khung chat với Lộ Tinh Vũ, gửi một tin nhắn thoại: [ Lộ Tinh Vũ, chiêu trò của cậu nhiều thế sao? Nếu rảnh rỗi quá thì đi hẹn hò ngủ lang đi, đừng có lôi tôi vào. ]
Lộ Tinh Vũ: [ Chị à, lúc em chia sẻ lại thật sự là muốn đi mua đồ ngọt mà, sao có thể ngờ được người hâm mộ lại nhanh trí như thế... ]
Lộ Tinh Vũ: [ Không hẹn hò, không ngủ lang. Em vẫn nhớ ước hẹn ba tháng mà chị nói. ]
Lộ Tinh Vũ: [ Chị đừng vu oan cho em. ]
Thịnh Ly thở dài, chán nản đến mức không muốn để ý cậu ta nữa.
Nghĩ tới đây, trực tiếp gọi điện cho Dư Trì.
Điện thoại vang lên mấy lần, cuối cùng cũng kết nối.
Đầu dây bên kia rất an tĩnh, chỉ nghe thấy âm thanh gõ bàn phím và nhấn chuột, trong lòng Thịnh Ly bỗng mềm mại rất nhiều, cười nói: "Trì ca, để ý em một chút đi mà."
Dư Trì mở loa ngoài, để điện thoại qua một bên. Màn hình máy tính phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng của anh, anh liếc nhìn điện thoại. Thầm nghĩ cô đúng là cái gì cũng có thể nói ra, không biết bản thân là tra nữ.
TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ
Ngón tay mảnh khảnh tiếp tục gõ bàn phím, ngữ khí lạnh nhạt: "Nói gì đây? Nói về hôm nay Tinh Thịnh CP phát đường rồi?"
Thịnh Ly ngoan ngoãn tiếp nhận ý kiến: "Vậy bây giờ em đi mua đồ ngọt cho anh nhé?"
Tâm tình Dư Trì bực bội, so với một người không tim không phổi như cô, sự ghen tuông của bản thân hiển nhiên vô cùng ngây thơ và nực cười.
Anh châm một điếu thuốc, hít một hơi sâu, giống như hoán đổi tính cách đi vào một vai diễn nào đó, thản nhiên cười: "Tới đây, dép trong nhà đã mua cho em."
Thịnh Ly: "......"
Thật sao?
Nghe lời như thế?
Cô ho khan: "Tối nào cũng vụng trôm yêu đường có hơi mệt nha, đổi hôm khác đi?"
Dư Trì khẽ cười: "Được, anh đợi em."
Cúp máy xong, Thịnh Ly nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy vẫn chưa dỗ dành Dư Trì đủ tốt, trong đầu loé lên một sáng kiến, đăm chiêu mở phần mềm ship đồ ăn.
Nửa tiếng sau.
Bên ngoài cửa phòng, nhân viên giao hàng gõ cửa vài lần: "Xin chào, đồ ăn của bạn đã được giao tới."
Nửa phút sau, Dư Trì nhíu mày nhận túi giấy từ nhân viên, mở ra, mặt mày u ám gửi Wechat cho Thịnh Ly.
Dư Tiểu Trì:[ Thịnh Ly, em có bệnh à? ]
Thịnh Ly: [ Nhận được đường rồi sao? Ăn nhiều một chút, miệng lưỡi mới có thể ngọt ngào được. ]
Dư Tiểu Trì: [ ...... ]
Thịnh Ly: [ Dư Tiểu Trì, sáng mai em muốn ăn bánh trứng, cái mà anh mua ngon hơn đầu bếp khách sạn làm. ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!