Chương 27: (Vô Đề)

Trăng thanh gió mát, nhà hàng đồ nướng bên kia phố không khí vô cùng nhộn nhịp.

Hàng trăm người trong đoàn phim ngồi chật kín hàng nướng từ trong ra ngoài, ông chủ rất nhanh đem bàn ghế bày lên cả vỉa hè. Cũng may đạo diễn Lưu đã cho người đặt trước, bằng không từng này khách không những không có chỗ, mà đồ ăn cũng chả đủ.

Nhóm sản xuất phim và diễn viên chính ngồi bên trong nhà hàng, có điều hoà mát lạnh. Bên cạnh Thịnh Ly là Trình Tư Khởi, người đóng nữ thứ. Hai người trước kia từng đóng phim truyền hình cùng nhau, quan hệ xem như khá thân thiết.

Đêm nay Trình Tư Khởi mới tới Ảnh Thị thành, nhìn mấy nam diễn viên ngồi bên ngoài, hai mắt sáng rực quay sang hỏi Thịnh Ly: "Người mà tiếp nhận vai Dương Lăng Phong của Phong Húc là ai thế?"

Thịnh Ly liếc theo ánh mắt cô, bàn ghế bên ngoài tương đối thấp, Dư Trì ngồi trên chiếc ghế đẩu, đôi chân dài hơi khuỵu xuống. Anh nghiêng đầu nói chuyện vói người bên cạnh, thần sắc bình thản.

Thịnh Ly cười: "Làm sao chị biết là cậu ấy?"

"Vừa nhìn liền nhận ra, dáng dấp đẹp trai nhất."

Trình Tư Khởi lớn hơn Thịnh Ly ba tuổi, nhưng tài nguyên không tốt bằng Thịnh Ly, trước kia đã từng diễn qua không ít phim thần tượng. Cô nhìn Dư Trì, đến gần Thịnh Ly thấp giọng nói: "Chính là kiểu, học bá hoặc là giáo bá trong truyền thuyết. Em nhìn khí chất hoàn hảo trên người cậu ta xem, với vẻ ngoài này mai sau nhất định sẽ bùng nổ. Nếu như chị trẻ lại vài tuổi, nhất định sẽ theo đuổi cậu ta."

Thịnh Ly: "......"

May mắn là tuổi tác chị lớn, nếu không thì chị tiêu rồi, có giành cũng giành không nổi với em.

Sáng sớm mai còn phải quay phim, Thịnh Ly không dám ăn nhiều, rượu cũng không dám uống, sợ ngày mai tỉnh dậy sẽ bị sưng phù. Ăn được vài miếng tôm hùm đất, cô đã hạ đũa xuống. Cầm nước súc miệng đi tới phòng vệ sinh, chưa kịp vào cửa đã bị Viên Viên đuổi theo chặn lại.

Viên Viên chỉ vào nhà vệ sinh, nói: "Tối nay có thể đông người quá, nhà vệ sinh rất bẩn. Đợi lát nữa về khách sạn rồi súc miệng sau."

Thịnh Ly nghe thế xong, đột nhiên không muốn vào nữa. Cô ghé sát vào tai Viên Viên, nói nhỏ: "Lát nữa chị đi trước, em cùng mọi người ăn uống no nê hẵng trở về nhé, có gì gửi tin nhắn."

"Chị, chị đi đâu?"

Viên Viên đầy cảnh giác nhìn cô, lòng có dự cảm xấu.

Quả nhiên, Thịnh Ly ranh mãnh cười: "Em nói xem, Viên Viên của chị."

Viên Viên: "......"

Đừng gọi thế nữa.

Vừa gọi "Viên Viên của chị" liền biết là nữ thần nhà cô muốn đi đối ám hiệu rồi.

Một lúc sau, Thịnh Ly chào tạm biệt đạo diễn và nhóm diễn viên, cầm túi rời đi.

Người trong đoàn phim quá đông, thịt nướng và tôm hùm đất trước tiên phục vụ cho nhóm sản xuất phim, sau đó đồ ăn lên theo thứ tự từ phải sang trái, bên trái ngoài cùng chỉ đặt ba chiếc bàn và một ấm trà. Dư Trì đang cầm tách trà, ngẩng đầu liền thấy Thịnh Ly cúi người đi vào xe bảo mẫu.

Động tác tay hơi dừng lại, điện thoại trong túi quần rung lên.

Thịnh Ly: [ Em về nhà đợi anh trước. ]

Dư Trì nhanh chóng tắt màn hình, đem trà trong tách uống cạn. Trước đó ở trên xe, Thịnh Ly đã hỏi xin khoá nhà của anh. Anh đặt tách trà xuống bàn, hơi nhếch miệng. Dư Trì, mày căng thẳng gì chứ? Lại chờ đợi điều gì? Hay là đang sợ hãi?

Người bên cạnh hô: "Bàn chúng tôi sao vẫn chưa có đồ nướng a! Chậm vậy!"

Phục vụ lớn tiếng đáp: "Tới liền tới liền!"

Dư Trì mở một lon bia, lúc uống hết thì đồ ăn cũng được dọn lên. Dư Trì không động đũa, uống hai lon bia, sau đó cầm di động lên, nói với người cùng bàn: "Mọi người từ từ ăn, tôi có chút việc đi trước."

_____

Hai người chân trước chân sau rời đi, cách nhau chưa đầy hai mươi phút.

Đứng ở dưới lầu, Dư Trì đã trông thấy căn phòng của anh từ xa đã sáng đèn, rèm cửa cũng được đóng lại. Anh bất động tại chỗ một lúc, hai chú mèo hoang bên đường kêu lên vài tiếng, anh mới hít một hơi thật sâu, nhấc bước đi về phía cầu thang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!