Chương 24: (Vô Đề)

Một lúc sau, nhân viên công tác mời Giang Đông Mẫn và Dư Mạn Kỳ rời khỏi trường quay, thời điểm rời đi hai người không biết quay đầu lại nhìn biết bao lần.

Thịnh Ly thấy vậy cười lạnh một tiếng, đứng dậy đi đến bên Dư Trì, nói nhỏ chỉ hai người nghe thấy: "Dư Tiểu Trì, anh đang nghĩ gì thế? Có thể nói với bạn gái của anh không?"

"Em nhất định phải gọi anh Dư Tiểu Trì?" Dư Trì nhíu mày cúi đầu.

"Không thì gọi là gì?" Thịnh Ly nghiêm túc đưa ra vài ý kiến: "Anh yêu, bảo bối, hay giống như mấy người bạn học khác, gọi anh Trì ca?"

Dư Trì cười nhìn cô: "Vậy em gọi là Trì ca đi."

Thịnh Ly nheo mắt: "Anh nhỏ hơn năm tuổi, dám để em gọi là Trì ca? Không biết xấu hổ."

Vừa mắng người ta không biết xấu hổ, giây tiếp theo, cô cười ngọt ngào gọi anh: "Trì ca."

"........."

Dư Trì không ngờ cô thật sự gọi thế, anh nhìn cô có chút kinh ngạc, đoàn phim đang bận rộn chuẩn bị cho phân cảnh tiếp theo, anh hạ giọng hỏi: "Không phải là nói anh không biết xấu hổ sao? Em còn gọi."

Thịnh Ly thành thật đáp: "Còn không phải là để an ủi anh sao?"

Dư Trì trầm mặc nhìn cô mấy giây, sợ bị người khác nhận ra điểm khác thường, lại quay đầu về phía trước, thấp giọng nói: "Không nghĩ gì cả, chỉ là có chút chán ghét cách bọn họ nhìn anh. Ánh nhìn tham lam đấy, bao nhiêu năm vẫn không đổi, khiến anh cảm thấy mình giống như một món hàng rẻ tiền."

Anh tự giễu cười.

"Lúc đó bán anh đi, quả thật là rất rẻ. Nếu như Khương Nam đưa họ 300 vạn, có lẽ anh sẽ không quá khó chịu như thế. 30 vạn quá ít rồi, nếu không phải anh và mẹ nhìn giống nhau, anh còn hoài nghi bà có phải mẹ ruột của anh hay không."

Thịnh Ly vốn dĩ muốn nói em giúp anh chuộc thân, nhưng lời ra đến miệng lại nuốt về.

Hợp đồng mà Khương Nam ký khi đó khẳng định không đơn giản, phí bồi thường ít nhất cũng vài trăm vạn. Hai người đang trong mối quan hệ yêu đương nghiêm túc, với tính cách và lòng tự tôn của Dư Trì, chắc chắn sẽ không nhận tiền của cô.

Làm thế nào mới khiến anh chấp nhận đây?

Thịnh Ly quay đầu nhìn anh, đột nhiên khẽ hỏi: "Tối nay, có muốn đến tìm em?"

Dư Trì: "........."

Cô không cảm thấy đề tài thay đổi quá nhanh sao?

Thịnh Ly hoàn toàn không thấy thế, nhìn anh không đáp, lại đổi cách hỏi: "Vậy em đến tìm anh?"

"Khụ, khụ!"

Viên Viên đứng sau ho dữ dội, nhắc nhở hai người phải chú ý hiện trường, không được tuỳ tiện nhắc đến mấy loại chuyện tế nhị! Đúng lúc, trợ lý đạo diễn đi tới gọi Thịnh Ly, giải cứu cho Viên Viên một phen.

Thịnh Ly đi rồi, Viên Viên phức tạp nhìn qua Dư Trì, do dự không biết nói gì.

Ngữ khí Dư Trì nhàn nhạt: "Còn chuyện khác?"

Viên Viên: "...... Không có."

Cô thở dài, một lần nữa nhận ra có khuôn mặt đẹp là một việc rất quan trọng.

_____

Tối nay Dư Trì chỉ có hai cảnh, chưa đến mười giờ đã quay xong. Đạo diễn Lưu hô to một tiếng "Qua" xong, gọi DưTrì lại.

"Dư Trì, cháu qua đây một lát."

Anh bước tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!