Chương 13: (Vô Đề)

Giờ nghỉ trưa đoàn làm phim mới yên tĩnh không bao lâu, nháy mắt đã ồn ào náo nhiệt trở lại.

Người trong đoàn làm phim rất nhiều, thân ảnh của Dư Trì lại đặc biệt dễ tìm. Trên người giống như mang một sức hút tự nhiên, khiến người khác có thể rất nhanh đem ánh mắt và sự chú ý đặt lên anh.

Các cô gái trong đoàn phim đều nói Dư Trì không giống trợ lý, ngược lại giống một tiểu thịt tươi đẹp trai đến quay phim hơn.

Từ tìm anh, đến đi tới trước mặt anh, quá trình này Thịnh Ly chỉ cần ba phút.

Thời điểm đến gần Dư Trì, Thịnh Ly nhạy cảm bắt được sự ảm đạm toát ra trên người anh. Đáy mắt anh hiện rõ âm u chật vật, có một nháy mắt, cô mơ hồ thấy được xung quanh anh phủ đầy xiềng xích vô hình.

Lại trong một khắc, phát hiện chỉ là ảo giác.

Thịnh Ly nhìn thần sắc anh khôi phục lãnh đạm, nhướng mày cười: "Hôn môi có thể khiến tâm xác vui vẻ, không muốn thử thật sao?"

Bắt đầu từ cảnh quay tối nay, Thịnh Ly không còn mặc trang phục nam tử, cũng không mặc áo nịt ngực. Toàn thân y phục tím nhạt, bên ngoài khoác một lớp vải mỏng màu trắng, thắt lưng mảnh mai, cả người linh hoạt thanh tú.

Ở lối vào của con hẻm nhỏ, dùng dáng vẻ mê người nói những lời trêu chọc này, thật dễ dàng khiến khả năng phản kháng của người ta giảm sút, là một cơ hội tốt để gần nhau hơn.

Đối với bộ dạng tuỳ ý này, Dư Trì có chút phiền não, cũng ngưỡng mộ loại người không tim không phổi như cô. Anh lạnh nhạt nhìn cô, tự giễu cười: "Chị ngày ngày đều lợi dụng tôi, không bằng sớm lấy hợp đồng ra đi, tôi xem giá cả, sau đó cân nhắc có nên ký tên hay không."

"Chị đây hiện tại thay đổi quyết định rồi, không muốn bao nuôi cậu nữa." Thịnh Ly nói.

Dư Trì đứng thẳng người, không nhìn cô, hừ lạnh.

"Vậy thì tốt, sớm đổi mục tiêu tốt hơn đi."

"Cậu không thế nghĩ tốt về tôi được sao?" Thịnh Ly thẳng thắn nói ra mục đích của mình: "Ví dụ, tôi muốn cùng cậu yêu đương?"

Lần trước cô nói thật sự thích anh, xác định là muốn cùng anh yêu đương.

Dư Trì bất ngờ nhìn cô, anh không rõ bao nuôi và yêu đương từ miệng cô có bao phần khác biệt.

Đại khái không khác là bao.

Một nữ minh tinh nổi tiếng như cô cùng người mười tám tuổi không gì trong tay như anh nói chuyện yêu đương? Yêu bao lâu? Quay phim xong liền chia tay phải không?

Tâm tình lạnh xuống vài phần, anh trực tiếp cất bước đi qua, lạnh nhạt buông một câu: "Không yêu đương. Chi bằng chị trực tiếp bao nuôi tôi, đưa tôi mấy trăm vạn, tôi thiếu tiền."

Thịnh Ly: "......"

Cô không dám tin, bản thân lần đầu chủ động đề nghị hẹn hò lại bị từ chối rồi.

Quay đầu nhìn bóng lưng chàng thiếu niên.

Cố nhẫn nhịn? Hay thật lòng không muốn yêu đương?

Cô thế mà đáng mấy trăm vạn hay sao?!

_____

Hôm qua quay phim đến tận đêm khuya, sáng hôm sau Thịnh Ly có thể nghỉ ngơi nhiều thêm hai tiếng. Đúng tám giờ ba mươi phút, dịch vụ báo thức bằng điện thoại của Dư Trì gọi đến. Thịnh Ly kỳ thật đã tỉnh, nhưng trong lòng vẫn tức giận, cố ý không nghe máy.

Sau lần thứ năm bị từ chối cuộc gọi, dừng lại vài phút.

Điện thoại lần nữa vang lên, là Viên Viên gọi đến.

Cô bắt máy, Viên Viên liền hỏi: "Ly Ly, chị tỉnh rồi?"

Thịnh Ly: "Dư Trì kêu em gọi chị?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!