Thình thịch... thình thịch...
Tia sáng kia hệt như một chiếc đinh nóng rực, từng chút từng chút lại kiên định đập vỡ trắng đen, đâm vào trong thế giới của Tô Dập.
Kỳ quái, thực kỳ quái.
Cảm giác quái dị này là lần đầu tiên Tô Dập cảm nhận được, cảm giác kích động khó hiểu chưa bao giờ xuất hiện không ngừng lên men trong lòng Tô Dập, căn bản không có cách nào chống cự. Bị cảm giác xa lạ kia khống chế, toàn thân Tô Dập căng cứng đến mức không thể động đậy, ánh mắt vô thức nhìn chằm chằm ánh sáng kỳ lạ trên thân nam nhân.
Nam nhân cao hơn một mét tám, có mái tóc đen xốc xếch đầy bướng bỉnh, đôi mắt phượng ác liệt cùng diện mạo tuấn mỹ làm người ta không thể dời mắt. Rõ ràng không có gì khác biệt với những người trắng đen khác, thế nhưng có thêm tia sáng kia thì lại làm Tô Dập không thể dời mắt.
Mà trong mắt nam nhân, biểu tình ngây ngô của Tô Dập hệt như một sâu bọ nhỏ bé đáng thương.
Mất kiên nhẫn chậc một tiếng, ánh mắt sắc bén của nam nhân nheo lại nhìn về phía bức tường bị bạch viên quỷ đập trúng, chầm chậm giơ nấm đấm.
Ánh mắt Tô Dập không khỏi tập trung tới nắm tay nam nhân, trong mắt cậu, tia sáng kỳ dị kia không ngừng tích tụ trên nắm tay, thế nhưng ánh sáng trên người cũng không hề suy giảm!
Năng lượng khủng khiếp tụ lại trên tay nam nhân, kỳ dị là Tô Dập không sợ hãi, cậu chỉ cảm thấy nắm đấm sáng ngời kia hệt như một ông mặt trời nhỏ, đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy một vật thể phát sáng có thể chói mắt đến vậy.
Biểu tình nam nhân ngoan lệ, đột nhiên vọt về phía bạch viên quỷ!
Gương mặt dữ tợn xấu xí của bạch viên quỷ vừa nãy bị tia sáng kia đập lõm vào trong đầu lâu, trông lại càng kinh dị hơn. Nó chật vật từ dưới đất bò dậy, phát ra tiếng chi chi chói tai, âm thanh khó nén sợ hãi. Đối mặt với quả đấm của nam nhân, nó theo bản năng muốn trốn tránh!
Thế nhưng một quyền này của nam nhân vô cùng mạnh mẽ, xông thẳng tới tựa hồ muốn một kích lấy mạng!
Tô Dập không khỏi ngừng thở, đó tuyệt đối là một kích trí mạng tập kích về phía bạch viên quỷ, mà con quỷ kia nhìn thế nào cũng không thể tránh được!
Một quyền vung tới, bạch viên quái hoảng sợ không ngừng kêu la, đồng thời liều mạng né qua bên cạnh!
Sau đó... quyền kia đánh hụt.
Ầm một tiếng thật lớn, tức tường bị đánh thành một vết lõm giống như mạng nhện.
Tô Dập ngây ngẩy, bạch viên quỷ cũng sửng sốt, cả hai cùng trầm mặc nhìn nam nhân không chút biến sắc rút nắm tay ra khỏi mặt tường, cảm giác trầm mặc lúng túng khó tả lưu chuyển giữa hai người một quỷ.
Nam nhân hình như đã quen với việc này, sau khi rút nắm tay thì không chút dừng lại, tiếp tục tấn không bạch viên quỷ!
Bạch viên quỷ theo bản năng né tránh, nắm đấm của nam nhân một lần nữa đánh hụt.
Nam nhân đuổi theo bạch viên quỷ không ngừng công kích, có thể thấy được nam nhân có kỹ thuật chiến đấu cực mạnh thế nhưng phần lớn công kích đều rơi vào khoảng không, chỉ có vài lần có thể xẹt trúng thân thể bạch viên quỷ.
Mặc dù chỉ là vậy cũng tạo thành không ít vết thương trên người bạch viên quỷ, bất quá công kích không đến nơi đến chốn này căn bản không thể làm gì bạch viên quỷ. Không phải nam nhân không theo kịp tốc độ của bạch viên quỷ, chỉ là không đánh trúng nó mà thôi, nắm đấm của anh cứ hệt như múa may loạn xạ trong không khí vậy, không thể nào đánh trúng mục tiêu.
Nam nhân nhíu mày, có chút phiền não chậc một tiếng, lại một lần nữa đấm hụt!
Từ từ, Tô Dập đứng xem một lúc thì bắt đầu hiểu ra, chẳng lẽ nam nhân chỉ biết đại khái con bạch viên quỷ kia ở đâu nhưng lại không thể nhìn được vị trí cụ thể?
Bạch viên quỷ tựa hồ cũng phát giác điểm này, nó cười chi chi giống như trêu đùa lúc ẩn lúc hiện xuất hiện bên người nam nhân. Thế nhưng nó cũng không thể làm gì được, bởi vì chỉ cần nó vừa hành động có tính công kích một chút thôi, nam nhân sẽ nhạy bén phát hiện, cùng lúc với né tránh còn phản công lại một kích, vết thương trên người bạch viên quỷ cũng vì thế mà ra.
Rốt cuộc, lúc nắm đấm của nam nhân một lần nữa rơi vào khoảng không, Tô Dập đang co rúm trong góc nhịn không được mở miệng: "Chính diện mười hai giờ, bên phải ba giờ!"
Nam nhân ngừng một lát, nắm tay nghiêng một chút sau đó hung mãnh đấm một quyền về phía bạch viên quỷ!
Bạch viên quỷ sửng sốt, còn không kịp phản ứng đã bị một quyền mang theo sức mạnh khủng khiếp đập trúng!
Nó rít lên một tiếng đau đớn, cánh tay cường tráng vặn vẹo thành một góc độ kinh người, sau đó bị cắt đứt!
Móng vuốt bén nhọn kia bịch một tiếng rới xuống đất, hóa thành khí đen rồi tiêu tán. Bạch viên quỷ giống như phát điên quơ quào móng vuốt còn lại công kích nam nhân, thế nhưng bị đối phương nhạy bén né tránh, thậm chí còn nhân cơ hội hung hăng đá một cú vào eo, tạo thành một vết lõm sâu!
"A." Nam nhân nhướng mày cười khẽ một tiếng, biểu tình nguy hiểm, công kích điên cuồng, hung mãnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!