********
Bên kia Đỗ Phái Tuyết tiếp tục chậm rãi dùng cơm với Đỗ Phái Lan, bên đặc vụ bộ môn thì đã cơm nước no nê.
Sau bữa cơm trưa chính là khoảng thời gian hoạt động tự do hiếm thấy suốt mấy tháng nay của Tô Dập.
Cậu cầm bảng vẽ, mang theo giấy bút cùng một cốc nước có làm dấu ngôi sao năm cánh màu đen tới nhà ấm trồng hoa.
Ở trung tâm nhà ấm có vài chiếc ghế nằm thư giãn, Kỷ Bạch Tình đang ca hát giúp Vưu Minh Thành thả lỏng tinh thần.
Tô Dập đeo bảng vẽ trên lưng liếc nhìn bên kia một chút. Mấy tháng nay Kỷ Bạch Tình tựa hồ rất thường xuyên ca hát cho Vưu Minh Thành nghe, vốn đã gần như hoàn thành trị liệu rồi, kết quả không biết vì sao lại bắt đầu lại từ đầu.
Tô Dập thu hồi tầm mắt, đi vòng qua khu vực đó, tự tìm một băng ghế đá tĩnh lặng ngồi xuống, đặt cốc nước cùng bút vẽ lên bàn, sau đó bắt đầu phác họa hoa cỏ xum xuê trước mắt.
Khoảng thời gian này cậu được bổ túc không ít tri thức về huyền môn, biết những loài thực vật này không phải thực vật thông thường mà là linh thực có hiệu quả riêng biệt. Chẳng qua những thứ linh thực hình dáng kỳ quái chen chúc trước mặt, hơn nữa còn có vẻ sinh trưởng rất tươi tốt, Tô Dập không khỏi hoài nghi đây là loài thực vật rất kén chọn hoàn cảnh sinh trưởng sao?
Có lẽ đây là năng lực của Kỷ Bạch Tình đi?
Cũng đã mấy tháng rồi Tô Dập không vẽ, bất quá nét bút vẫn thực lưu loát, vạch thành một đường cong xinh đẹp.
Rất nhiều loại kỳ hoa dị thảo dần dần xuất hiện trên trang giấy vẽ, giống như bản sao cehp1 trắng đen vậy, ngay cả ánh sáng cùng làn gió nhẹ thoang thoảng cũng thể hiện hoàn mỹ.
Không biết qua bao lâu, Tô Dập tô đập thêm một điểm bóng mờ cuối cùng, hoàn thành bức vẽ của mình. Cậu ngẩng đầu xoay xoay cổ một chút thì thấy Kỷ Bạch Tình đang ngồi trên băng ghế nhỏ đối diện, chống mặt trên bàn đá không chút chớp mắt nhìn cậu vẽ.
"A, chị quấy rầy em à?" Kỷ Bạch Tình ngồi thẳng người, có chút ngượng ngùng mỉm cười.
Tô Dập lắc đầu: "Đã vẽ xong rồi."
Phát hiện Kỷ Bạch Tình vẫn luôn nhìn mình, Tô Dập liền gỡ giấy vẽ khỏi bảng vẽ, đưa qua cho Kỷ Bạch Tình.
"Vẽ tốt thật! Dễ nhìn lắm! Tiểu Dập thực lợi hại." Nhìn gần thì càng phát hiện nhiều chi tiết hơn, Kỷ Bạch Tình so sánh với cảnh thật trước mắt, vui vẻ nói.
Tô Dập không biết làm sao đáp lại lời khen của Kỷ Bạch Tình, nghĩ nghĩ một chút thì chậm rãi nói: "Tiếng ca của chị cũng rất êm tai, rất hay, còn có rất nhiều điểm sáng óng ánh."
Kỷ Bạch Tình sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Lúc chị hát có điểm sáng à?"
Tô Dập dừng một chút rồi gật gật đầu, hiểu ra là đại khái chỉ có mình có thể thấy điều đó.
Kỷ Bạch Tình hứng thú hỏi: "Ngôi sao năm cánh này là ký hiệu của Tiểu Dập à? Chị thấy trên cốc nước cùng va ly của em đều có hình này."
Tô Dập tiếp tục gật đầu, an tĩnh không nói lời nào.
Kỷ Bạch Tình hứng thú nhìn hồi lâu, sau đó cẩn thận trả lại cho Tô Dập, nhẹ nhàng hỏi: "Đúng rồi, cách thời gian đi hang quỷ chỉ còn không tới hai tháng mà thôi, Tiểu Dập có đi không?"
Tô Dập sửng sốt, nghi hoặc hỏi: "Hang quỷ?"
Kỷ Bạch Tình nghiêng đầu: "Em không biết à? Chắc anh Vu vẫn chưa kịp nói với em. Hang quỷ chính là khe nứt thông tới quỷ vực trên núi Sa Minh. Khe nứt kia nằm trong thung lũng, bởi vì một lượng lớn quỷ khí lan ra nên cỏ cây ở đó không thể nào sinh trưởng được, hơn nữa trong đó còn có không ít quỷ quái nên mới được gọi là hang quỷ."
Vừa nói, Kỷ Bạch Tình vừa đung đưa chân, nhịn không được mỉm cười: "Tới tháng tám hàng năm, các thế lực trong huyền môn sẽ tới hang quỷ kiểm tra tình huống phong ấn, hơn nữa còn tiêu diệt đi một phần quỷ quái, tất cả mọi người trong ngành đều phải đi, bất quá tình huống của anh Vưu thì có chút phức tạp, năm nay rất có thể không đi được. Trước đó sẽ có một phiên họp lớn của huyền môn để trao đổi hỗ trợ.
Nghe nói trong phiên họp có rất nhiều thứ kỳ kỳ quái quái, hoặc là pháp khí cường đại, linh thực, pháp khí ngoại quốc, còn có rất nhiều món ăn ngon nữa!"
Nghe nói?
Tô Dập nhìn Kỷ Bạch Tình hỏi: "Chị chưa đi à?"
Nụ cười của Kỷ Bạch Tình hơi đông cứng, chân giẫm xuống đất. Cô cúi đầu nhìn tay mình, ngón tay thon dài đan xen, nhẹ giọng nói: "Chị không đi được, nơi đó có quá nhiều người, chị sẽ cảm thấy rất khó chịu."
Quá nhiều người?!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!