Chương 43: Kế hoạch yêu sớm

Dưới ánh mắt đầy mong chờ của alpha, Vệ Tiểu Trì không nhịn được mà li. ếm đôi môi khô khốc, từng mảng đỏ ửng lan dần trên cần cổ.

Khương Trạm nhìn chằm chằm vào chút ẩm ướt trên môi cậu, tim đập nhanh hơn, chậm rãi nghiêng người ghé lại gần.

Đôi mắt alpha mơ màng, cúi đầu đuổi theo hơi thở của omega, hôn lên đôi môi nhạt màu kia.

Vệ Tiểu Trì kinh ngạc mở to mắt.

Không chỉ chạm môi thoáng qua như lần trước, môi cậu bị ngậm lấy, hơi thở nóng bỏng của đối phương phả vào mặt, nóng rực như lửa.

Sợi dây thần kinh vốn đã căng như dây đàn của Vệ Tiểu Trì lập tức đứt phựt, hàng mi run rẩy như không chịu nổi sức nặng.

Khương Trạm nâng mặt Vệ Tiểu Trì, anh mổ nhẹ từng cái lên môi cậu đôi ba lần.

Vệ Tiểu Trì hoàn toàn hóa đá, ngoài việc trái tim vận hành quá tải, mọi thứ khác đều ngừng hoạt động, trợn tròn mắt nhìn Khương Trạm.

Nhận thấy ánh mắt của Vệ Tiểu Trì, Khương Trạm bỗng chốc tỉnh táo và dừng lại.

Mũi gần như chạm vào nhau, bốn mắt giao nhau, không khí nóng đến mức gần như bốc cháy.

Đôi tai alpha đỏ bừng, mắt phủ một tầng hơi nước, bất giác lại cúi đầu xuống.

Đầu óc Vệ Tiểu Trì vang lên tiếng ong ong, chưa kịp suy nghĩ gì đã giơ tay lên chặn đứng đối phương.

Khương Trạm bị từ chối, vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc, ánh mắt chạm vào Vệ Tiểu Trì rồi lại lảng tránh.

"Làm... làm gì vậy?" Khương Trạm cúi đầu, giọng nói dinh dính thoáng chút nũng nịu.

Anh dừng lại một lúc rồi nói tiếp: "Tôi nghĩ rồi, nếu cậu thích tôi. Vậy... hay là cứ thử xem sao."

"..."

Vệ Tiểu Trì còn đang tiêu hóa những lời này của Khương Trạm thì cánh cửa sắt trên sân thượng đột nhiên bị ai đó đẩy ra.

Mí mắt Ngụy Dân Chinh giật giật, vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, quát lên: "Hai đứa đang làm gì đó?"

Nhìn hai bóng dáng dính chặt lấy nhau, Ngụy Dân Chinh không thể tin được lại có người dám yêu đương ngay dưới mắt mình.

Trong mắt còn có thầy giám thị như ông không?

Vừa nãy Ngụy Dân Chinh đứng ở cửa sổ văn phòng, tình cờ nhìn thấy Khương Trạm đi vào tòa nhà thí nghiệm. Sợ xảy ra chuyện như lần trước nên ông đến xem xét tình hình.

Ai ngờ bắt quả tang một vụ yêu sớm.

"Còn ôm nhau nữa?" Ngụy Dân Chinh giận đến mức suýt chút nữa cởi giày ném qua, "Hai đứa bị keo 502 dính vào nhau à? Buông tay ra ngay!"

Mặt Vệ Tiểu Trì trắng bệch, run như cầy sấy. Đi học bao nhiêu năm nay cậu chưa từng bị giáo viên bắt lỗi.

Khương Trạm phản ứng nhanh nhẹn, đẩy Vệ Tiểu Trì vào chỗ khuất tầm nhìn của Ngụy Dân Chinh rồi bước lên trước kéo vạt áo trùm đầu ông lại.

Khống chế Ngụy Dân Chinh xong, Khương Trạm liếc nhìn Omega đang ngẩn người vì sợ hãi, "Còn không mau chạy đi?"

Vệ Tiểu Trì như vận động viên chạy nước rút nghe thấy tiếng súng. Khương Trạm vừa dứt lời, cậu đã vắt chân bỏ chạy.

Khương Trạm nhìn Vệ Tiểu Trì chạy trốn, chân mày nhíu chặt.

Đợi Vệ Tiểu Trì chạy mất hút, Khương Trạm mới buông Ngụy Dân Chinh ra, thần sắc hững hờ.

Ngụy Dân Chinh kéo vạt áo che đầu xuống, mặt mũi tái mét, gân xanh trên trán nổi lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!