*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chả hiểu sao hai người họ lại cãi nhau, chính xác hơn là Khương Trạm đơn phương nổi giận rồi lại làm lành một cách khó hiểu.
Lần này Khương Trạm lại nổi cáu vì Vệ Tiểu Trì không chịu nghỉ học buổi sáng để đến bệnh viện.
Xem chừng sáng nay Khương Trạm đến là để đưa Vệ Tiểu Trì đi lấy kết quả xét nghiệm, tiện thể kiểm tra toàn diện tuyến thể của cậu.
Thái độ nghiêm túc của đối phương khiến Vệ Tiểu Trì cũng dần tin rằng mình sẽ phân hóa lần hai.
Vật ngăn cách cuối cùng không hoàn trả lại được bởi vì Khương Trạm đã bóc hết bao bì của tất cả các món đồ ấy...
Vệ Tiểu Trì đeo một vòng tay bện màu hơn tám mươi ngàn, trên cổ đeo một mặt dây chuyền trị giá hơn mười ngàn, vòng cổ còn xâu một chiếc nhẫn khắc triện hơn ba ngàn.
Ghim áo có thiết kế đơn giản, cỏ ba lá màu vàng hồng, viền đính một vòng kim cương, vừa kín đáo vừa sang trọng, nhìn thế nào cũng lạc quẻ với cái áo phông của Vệ Tiểu Trì.
Vệ Tiểu Trì cảm thấy quá phô trương nên cài ghim vào trong túi quần thể thao, vừa không vướng víu lại không quá nổi bật.
Ghim xong, Vệ Tiểu Trì vẫn không yên lòng mà cứ sờ soạng túi quần, kim cương trên đó sẽ không bị rơi ra chứ?
Cậu định hỏi Khương Trạm, nhưng từ khi cậu từ chối đến bệnh viện kiểm tra tuyến thể thì sắc mặt Khương Trạm vẫn luôn khó coi khiến cậu không dám hó hé.Vệ Tiểu Trì đến nhà Lý Tùy Lâm suýt soát vào lúc tám giờ năm sáu phút.
Bọn Hàn Tử Ương đã đến từ sớm, thấy Vệ Tiểu Trì và Khương Trạm lần lượt bước vào, bộ ba đội sổ rướn cổ nhìn hai người họ.
Hàn Tử Ương hiểu rõ anh Trạm của mình, chắc mẩm rằng Vệ Tiểu Trì không thể nào trêu chọc được Khương Trạm.
Đừng nói là Vệ Tiểu Trì, ngay cả omega như thiên thần đến tỏ tình với Khương Trạm thì cũng chỉ có nước ủ rũ mà lượn đi thôi.
Nhưng không biết có phải ảo giác của Hàn Tử Ương hay không mà dạo gần đây hình như anh Trạm ngày càng thân thiết với Vệ Tiểu Trì, hơn nữa luôn vô tình hay cố ý che chở Vệ Tiểu Trì.
Điều này không khoa học, vô cùng phi lý, phải chăng đã xảy ra chuyện gì mà cậu ta không biết?
Hàn Tử Ương dùng ánh mắt như tia X
-quang quét tới quét lui trên người Vệ Tiểu Trì như muốn nhìn thấu giữa cậu và Khương Trạm có chuyện mờ ám gì.
Khi Khương Trạm đi ngang qua Hàn Tử Ương, anh đá một cú vào đầu gối Hàn Tử Ương khiến cậu ta chật vật khom người, ngờ vực nhìn Khương Trạm.
Đối phương vờ như không cố ý, thản nhiên lướt qua, không thèm để Hàn Tử Ương vào mắt.
Hàn Tử Ương xoa xoa chỗ bị đá, bụng đầy thắc mắc nhưng không dám nổi giận với Khương Trạm, đành tức tối lườm Vệ Tiểu Trì.
Tên này đã cho anh Trạm uống bùa mê thuốc lú gì vậy?
Vệ Tiểu Trì nằm không cũng trúng đạn: ???
Lý Tùy Lâm đang đọc sách dưới tán ô che nắng trên sân thượng, nghe thấy tiếng mở cửa thì khẽ ngước mắt, nhìn thấy cái vòng bện màu sắc trên cổ tay Vệ Tiểu Trì, mắt cậu ta không khỏi nheo lại.
"Tiểu Trì." Lý Tùy Lâm đặt cuốn sách trong tay xuống, vẫy tay gọi cậu.
Vệ Tiểu Trì nghe thấy tiếng gọi bèn bước đến gần alpha có khí chất thanh cao kia, "Sao vậy lớp trưởng?"
Ánh mắt Lý Tùy Lâm vô tình lướt qua cổ tay Vệ Tiểu Trì, khóe môi nở một nụ cười, giọng nói vẫn trầm ấm dễ nghe như mọi khi.
Cậu ta đưa cho Vệ Tiểu Trì mấy tờ đề, "Học một tuần rồi, xem hiệu quả thế nào."
"Được." Vệ Tiểu Trì nhận lấy đề thi rồi phát cho bộ tứ đội sổ.
Cậu vừa xoay người đi thì ý cười trong mắt Lý Tùy Lâm cũng vụt tắt, thay vào đó là vẻ trầm tư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!