Chương 21: Kiểu gia đình nào mới nuôi ra được một alpha như vậy?

"Đây là tiền xét nghiệm giới tính." Vệ Tiểu Trì ngập ngừng, "Tớ nghĩ vẫn nên trả lại cho cậu."

Mặc dù Vệ Tiểu Trì đau đớn khôn nguôi, nhưng cũng không thể để Khương Trạm trả khoản tiền này giúp cậu được.

Khương Trạm bực bội ném điện thoại lên bàn, "Cậu lắm chuyện thật đấy, đã nói không cần trả rồi."

Thấy Khương Trạm không có ý định nhận lại, Vệ Tiểu Trì chợt nảy ra một ý tưởng, đầu óc nhanh chóng tính toán một cách rành rọt.

"Hay là thế này nhé." Vệ Tiểu Trì nhìn Khương Trạm, đôi mắt lấp lánh như được phủ một lớp băng, lấp lánh hy vọng, "Tớ sẽ không trả tiền nữa nhưng trước mỗi kỳ thi thử tớ sẽ phụ đạo cho cậu hai tiếng."

Nếu Khương Trạm đồng ý, cậu có thể tiết kiệm được khoản chi này.

"Tớ đảm bảo sẽ dạy cậu thật tốt." Giọng Vệ Tiểu Trì chân thành đến mức không thể chân thành hơn, "Được không?"

Nét mặt Khương Trạm thâm thúy, không biết nghĩ đến điều gì mà hừ một tiếng.

Dạy kèm cho anh?

Rõ ràng là muốn nhân cơ hội này để ở bên anh nhiều hơn, nhìn cái vẻ mặt háo hức không giấu nổi kìa, chậc chậc, cũng chẳng thèm diễn cho tròn vai.

Khương Trạm giơ tay bẹo má Vệ Tiểu Trì.

Vệ Tiểu Trì giật nảy mình, theo bản năng rụt cổ lại tránh né, quyết không để bản thân rơi vào móng vuốt của Khương Trạm, hôm nay mặt cậu đã bị anh nhéo không biết bao nhiêu lần rồi.

Khương Trạm lại nghiêng người ghé sát Vệ Tiểu Trì, ngũ quan anh tuấn, ánh mắt cao ngạo, giọng điệu cũng đầy vẻ tự phụ, "Đã bảo cậu đừng có quyến rũ tôi, cũng đừng thích tôi rồi mà, cái trò này của cậu không có tác dụng đâu."

Vệ Tiểu Trì đơ cái mặt ra liền.

Không biết tại sao Khương Trạm lại đưa ra kết luận là cậu thích anh, cho rằng cậu đang cố tình quyến rũ, đã thế còn nghi ngờ sau khi cậu phân hóa thành omega sẽ dùng pheromone để dụ dỗ anh.

Vệ Tiểu Trì cảm thấy mình còn oan ức hơn cả Đậu Nga, đỏ mặt tía tai giải thích, "Tớ không có, tớ thật sự không có mà..."

Cậu vừa định minh oan cho mình, Khương Trạm bỗng buông cậu ra, chuyển từ véo sang áp, lòng bàn tay ép mặt cậu vào giữa khiến Vệ Tiểu Trì lập tức biến thành mỏ gà con.

Vệ Tiểu Trì: ...

Khương Trạm cười đến mức đuôi mắt hằn lên nếp gấp, nụ cười mỗi lúc một tươi hơn, đáy mắt sóng sánh ánh nước, được ánh đèn cam ấm áp của quán mì chiếu vào tựa như mặt biển dưới bầu trời sao.

Vệ Tiểu Trì ngẩn ngơ nhìn Khương Trạm.

Đối phương chậc lưỡi, giọng điệu có vẻ chê bai, "Xấu thật đấy."

Không đợi Vệ Tiểu Trì mở lời, nụ cười trên môi anh vụt tắt.

Khương Trạm cụp mắt xuống, ánh nhìn khóa chặt lấy Vệ Tiểu Trì, đuôi mắt sắc bén lạnh lùng.

Vệ Tiểu Trì lập tức cảm thấy bản thân bị bao phủ bởi một bầu không khí nguy hiểm, hô hấp cũng nghẹn lại.

Alpha chọc vào mặt Vệ Tiểu Trì, hung hăng nói: "Đừng có cãi chày cãi cối với tôi, tôi ghét nhất là ai nói dối mình, cái tâm tư nhỏ nhặt của cậu tôi nhìn thấu như ban ngày, biết chưa?"

Bị khí thế của anh chèn ép, Vệ Tiểu Trì nuốt nước bọt gật đầu.

Lúc này Khương Trạm mới hài lòng buông Vệ Tiểu Trì ra, thản nhiên kéo giãn khoảng cách với cậu.

Vệ Tiểu Trì như được đại xá, co rúm ngồi khép nép một bên như cô vợ nhỏ, giờ đây cậu hoàn toàn từ bỏ ý định giải thích.

Thôi vậy, người này chẳng thèm nói lý chút nào lại còn rất tự luyến, giải thích cũng vô ích, còn bị anh cho là cãi bướng.

Chẳng bao lâu sau, nhân viên phục vụ của quán ăn bưng hai bát mì lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!