Chương 20: Khương Trạm: Cậu giận cái gì?

Khương Trạm đảo mắt đánh giá Vệ Tiểu Trì từ trên xuống, bỗng hỏi, "Cậu giận cái gì?"

Vệ Tiểu Trì giật mình, ấp úng nói: "Tớ có giận đâu."

"Không có?" Khương Trạm nhìn chằm chằm Vệ Tiểu Trì với vẻ mặt không mấy thân thiện, giọng điệu rõ ràng là không tin.

Vệ Tiểu Trì bị anh nhìn đến mức sởn gai ốc, vội vàng cụp mắt xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt Khương Trạm.

Trong mắt Khương Trạm, đây chính là biểu hiện của sự chột dạ, anh đưa tay nhéo mặt cậu, "Hờn dỗi cái gì? Nói mau, cậu giận cái gì?"

Vệ Tiểu Trì rụt cổ lại, lí nhí phản bác, "Trả, trả tiền thì sao lại là giận dỗi cơ chứ?"

"Tôi đã nói là không cần cậu trả, cậu không nghe thấy à?" Khương Trạm nhéo mặt beta đến biến dạng, nghiến răng nghiến lợi, "Gọi Lý Tùy Lâm thì một hai tiếng lớp trưởng ngọt xớt, thế mà lại trút giận lên tôi đấy à?"

Vệ Tiểu Trì lập tức mềm nhũn, "Tớ, tớ thật sự không có giận mà."

Khương Trạm bực bội nói: "Không có cái rắm."

Thấy Khương Trạm đang nổi nóng, Vệ Tiểu Trì không dám hó hé gì nữa, mặt lại bị Khương Trạm chà đạp.

Sau khi trút giận xong, alpha ngồi phịch xuống chỗ cũ, quai hàm siết chặt, sắc mặt cực kỳ khó coi, cúi đầu nghịch điện thoại như thể có thù giết cha với nó vậy.

Vệ Tiểu Trì co ro trong góc xe, để giảm bớt sự hiện diện của mình nên cậu giữ im lặng suốt cả quãng đường.

Đến trung tâm thương mại, Khương Trạm quét mã thanh toán tiền xe, không thèm nhìn Vệ Tiểu Trì lấy một cái mà mở cửa bước xuống xe.

Vệ Tiểu Trì cảm ơn tài xế, chậm rãi xuống xe, đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng Khương Trạm, nhất thời không biết nên bỏ đi hay bám theo.

Người này đúng là khó chiều mà, trả tiền cho anh còn bị mắng một trận.

Khương Trạm phía trước chợt ngoái đầu lại, trừng mắt nhìn Vệ Tiểu Trì, "Nhanh lên, đứng ngây ra đó làm gì?"

Bị anh quát như vậy, Vệ Tiểu Trì như được gắn mô

-tơ, lon ton đuổi theo Khương Trạm.Vệ Tiểu Trì theo Khương Trạm bước vào một cửa hàng chuyên bán thuốc ức chế được bài trí sang trọng, một omega nam bước tới đón tiếp.

Nhân viên nam mỉm cười hỏi, "Xin chào, tôi có thể giúp gì cho quý khách?"

Khương Trạm ngắn gọn đáp, "Thuốc ức chế omega."

Nhân viên: "Mời anh đi theo tôi."

Nhân viên dẫn Vệ Tiểu Trì và Khương Trạm đến một tủ trưng bày bằng kính, mỉm cười giới thiệu các loại thuốc ức chế cho Khương Trạm.

Các loại thuốc ức chế trên thị trường có công dụng tương tự nhau, các thương hiệu chỉ có thể cạnh tranh về mức độ tiện dụng của nó.

Vệ Tiểu Trì nhìn giá niêm yết, huyết áp tăng vùn vụt.

Nếu tất cả các loại thuốc ức chế đều đắt như vậy, cậu thà làm một beta bình thường cả đời còn hơn.

Vệ Tiểu Trì ghé sát Khương Trạm, chạm nhẹ vào cánh tay anh và khẽ nói, "Cậu ra đây chút đi."

Khương Trạm nâng mí mắt nhìn Vệ Tiểu Trì, mặt không cảm xúc bước ra khỏi cửa hàng.

Alpha nhét tay vào túi quần, chẳng buồn nhìn Vệ Tiểu Trì, cằm hơi nhếch lên trông rất đỗi kiêu căng.

Anh thờ ơ hỏi, "Chuyện gì?"

Vệ Tiểu Trì nhìn xung quanh, thấy nhân viên omega giới thiệu thuốc ức chế đang nhìn họ qua tủ kính.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!