Vừa nãy lúc Vệ Tiểu Trì đi ngang qua anh, Khương Trạm lại ngửi thấy mùi hương kỳ lạ trên người cậu.
Như bị mê hoặc, anh không kìm lòng được mà ghé sát lại gần Vệ Tiểu Trì, dụi nhẹ vào cổ áo của beta, hàng mi dài cong vút rũ xuống trông vô cùng mềm mại.
Vệ Tiểu Trì cứng đờ tại chỗ, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.
Sự thuận theo của cậu khiến alpha càng được đà lấn tới, chóp mũi dụi từ cổ áo lấn lướt lên trên, dường như sắp sửa chạm đến cổ Vệ Tiểu Trì.
Việc thu thập pheromone omega là bản năng và thiên tính của alpha.
Một luồng hơi lạnh chạy thẳng từ cột sống lên não, khi đi qua gáy thì để lại cảm giác tê dại như điện giật, Vệ Tiểu Trì không khỏi rùng mình.
Đến khi cậu hoàn hồn lại, Khương Trạm đã dán sát vào gáy cậu.
Vệ Tiểu Trì ngơ ngác nhìn Khương Trạm, đối phương dường như nhận ra điều gì đó, khẽ nhấc mí mắt lên nhìn thẳng vào cậu.
Bốn mắt chạm nhau.
Đôi mắt vốn kiêu ngạo của alpha giờ phút này như vừa được nước mưa gột rửa, ướt át đến lạ thường, Vệ Tiểu Trì trợn tròn mắt.
Biểu cảm như thể vừa thấy quỷ của cậu khiến Khương Trạm lập tức tỉnh táo lại, vội vàng đẩy Vệ Tiểu Trì ra, vẻ mặt đầy phiền muộn.
Gáy Vệ Tiểu Trì vốn đã khó chịu, bị Khương Trạm dụi vào nên càng như lửa đốt.
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Vệ Tiểu Trì nhịn không được đưa tay lên xoa gáy.
"Đừng sờ lung tung." Khương Trạm cáu kỉnh gạt tay Vệ Tiểu Trì ra, "Đây là vị trí tuyến thể, mò mẫm lung tung cái gì?"
Vệ Tiểu Trì nghĩ bụng, mình là beta thì làm gì có tuyến thể cơ chứ?
Với beta, cổ chỉ là một bộ phận bình thường trên cơ thể, không có ý nghĩa đặc biệt nào và cũng không tiết ra pheromone.
Nhưng hình như vừa nãy Khương Trạm bảo cậu là omega, tại sao lại nói như vậy cơ chứ?
Đang lúc Vệ Tiểu Trì bối rối thì Khương Trạm không nói không rằng gỡ tay cậu khỏi ghi
-đông, giật lấy chiếc xe đạp của cậu.
Vệ Tiểu Trì giật mình, "Cậu, cậu làm gì vậy?"
"Đến bệnh viện kiểm tra giới tính." Khương Trạm lạnh lùng đáp.
Sau khi dựng xe của Vệ Tiểu Trì bên đường, Khương Trạm mở ứng dụng gọi xe trên điện thoại, ứng dụng hiển thị có xe gần đó, khoảng một phút nữa sẽ đến nơi.
Ý của Khương Trạm quá rõ ràng, anh nghi ngờ cậu là omega nên muốn đưa cậu đi kiểm tra giới tính. Vệ Tiểu Trì cảm thấy hoang đường.
Bởi vì đó là chuyện không thể, ba mẹ cậu đều là beta, làm sao có thể sinh ra một omega được chứ?
Xác suất đó nhỏ đến mức có thể đi mua vé số, vì vậy Vệ Tiểu Trì chẳng hề tin lời Khương Trạm.
Cậu lướt qua Khương Trạm, định dắt xe đạp của mình, "Tớ không đến bệnh viện đâu, hôm nay còn phải học bù."
Khương Trạm độc đoán, "Không được, hôm nay nhất định phải kiểm tra giới tính!"
Vệ Tiểu Trì lẩm bẩm, "Ba mẹ tớ đều là beta, tớ không thể là omega được."
"Tôi ngửi thấy gáy cậu..." Khương Trạm dừng lại, xoay mặt đi rồi lẩm bẩm một câu, "Nếu trên người cậu không có mùi của pheromone, cậu tưởng cậu thơm lắm hay sao mà tôi phải ngửi cậu."
Alpha ngửi omega không nhất thiết là do họ muốn, phần lớn là bị pheromone quyến rũ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!