Chương 15: Diêm Vương đánh nhau, tiểu quỷ chịu nạn.

Nhà Lý Tùy Lâm là một căn biệt thự ba tầng, diện tích mỗi tầng hơn 500 mét vuông. Tầng một là phòng khách và phòng sinh hoạt chung, tầng hai là nơi nghỉ ngơi, còn tầng ba được chia thành phòng họp và phòng làm việc.

Phòng họp rất rộng, thông với một sân thượng rộng hơn chục mét vuông. Trước đây ba Lý thường mời người khác đến để bàn chuyện hoặc tổ chức họp video với cấp dưới.

Ở đây có cửa sổ kính sát đất, ánh sáng chan hòa, bên ngoài là phong cảnh hữu tình của vườn tược với dòng nước biếc lượn quanh.

Mấy hôm nay ba Lý đến thành phố C tham dự hội nghị Internet, vô tình để lại một nơi lý tưởng cho bọn Khương Trạm học tập.

Hàn Tử Ương gác chéo chân ngồi phịch xuống ghế một cách thô thiển, miệng ngậm một quả dâu tây, tay còn cầm hai quả cherry.

So với dáng vẻ bất cần của Hàn Tử Ương, Tưởng Duệ và Triệu Tử Phong trông có vẻ văn minh hơn nhiều, ai nấy lấy bút và vở bài tập trong cặp ra, nhìn là biết đến để học kèm.

Vệ Tiểu Trì ngồi ngay ngắn trong góc, không nhịn được nhìn trộm alpha đang ngồi ở góc đối diện, dù anh không nói lời nào nhưng sự hiện diện lại vô cùng rõ rệt.

Hoàng hôn sắp buông xuống, ánh chiều tà chiếu qua khung cửa sổ hắt lên người anh, nhuộm một màu đỏ rực.

Khương Trạm rũ mắt, sống mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, đường nét lạnh lùng kiêu ngạo.

Từ lúc Khương Trạm bước vào đến giờ chỉ nhìn lướt qua Vệ Tiểu Trì một cái rồi không hề có bất kỳ tương tác nào nữa, thái độ cao ngạo lạnh nhạt như thể chưa từng quen biết.

Thấy anh như vậy, Vệ Tiểu Trì hơi mất tự nhiên.

Nhưng nhớ đến khoản tiền thù lao 200 tệ mà Lý Tùy Lâm đã chuyển cho mình, chút bối rối kia liền tan biến trong nháy mắt.

Vệ Tiểu Trì nhanh chóng cảm thấy số tiền hôm nay kiếm được thật dễ dàng. Trong thời gian Lý Tùy Lâm ở nhà dưỡng thương, có lẽ cậu ta đã cân nhắc rất kỹ cách kèm cặp bộ tứ đội sổ này.

Sau khi mọi người tập trung đầy đủ, Lý Tùy Lâm đưa cho Vệ Tiểu Trì một túi giấy kraft.

"Tiểu Trì, giúp tôi phát cho họ nhé." Lý Tùy Lâm ngồi trên ghế tựa bằng sắt, khóe miệng ngậm cười, "Cảm ơn."

Người như Lý Tùy Lâm, dù có sai khiến người khác cũng không làm người ta khó chịu, huống chi cậu ta còn đang bị thương ở mắt cá chân, đi lại bất tiện.

"Ừm." Vệ Tiểu Trì mở túi ra, phát hiện bên trong là một xấp đề thi.

Lý Tùy Lâm lên tiếng, "Không cần phát hết, chỉ cần phát đề tổ hợp khoa học tự nhiên thôi."

Vệ Tiểu Trì vội vàng lục ra đúng bốn đề tổ hợp khoa học tự nhiên trong đó rồi đặt trước mặt họ, giọng nói trầm thấp của Lý Tùy Lâm vang lên sau lưng...

"Đây đều là những câu hỏi cơ bản, tao muốn xem trình độ của bọn mày thế nào đã."

Lúc này Vệ Tiểu Trì đột nhiên nhận ra rằng, vai trò gia sư của cậu dường như chỉ là để lấp chỗ trống thôi.

Lý Tùy Lâm có kinh nghiệm dày dặn, tỉ mỉ và cũng suy nghĩ cũng thấu đáo hơn cậu.

Nguy cơ thất nghiệp khiến Vệ Tiểu Trì lập tức bật chế độ làm việc hết công suất, bận rộn xoay vòng giữa bốn người.

Chốc thì Hàn Tử Ương huých cậu, "Này nhóc bốn mắt, bài này làm sao đây?"

Chốc thì Triệu Tử Phong

- cậu trai cơ bắp cuồn cuộn ngượng ngùng gãi tai, "Cậu xem giúp tôi làm thế này đúng không?"

Thấy ai nấy đều tích cực như vậy, Tưởng Duệ cũng không chịu thua kém, "Bạn học ơi, cậu xem giúp tôi cái này nữa nhé."

Alpha còn lại rất kiêu kỳ, chẳng nói chẳng rằng nhưng sắc mặt thì ngày càng khó coi.

Vệ Tiểu Trì bị mấy tên này xoay như chong chóng, mãi đến khi một tiếng gầm giận dữ vang lên, "Mẹ nó bọn mày phiền quá rồi đấy, có để người ta làm bài không?"

Khương Trạm cau có, cơn khó chịu lan tỏa theo pheromone của chủ nhân, beta không cảm nhận được nhưng mấy tên alpha có mặt ở đó ăn ý với nhau, lập tức im thin thít.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!