Hứa Văn Nghi nhắc đến chuyện nhà cửa trước rồi đổi chủ đề, "Các con tranh thủ nghỉ hè và thời gian rảnh để đi làm thêm là giỏi lắm, nhưng mẹ không muốn các con tiếp tục phải sống như vậy khi lên đại học."
Vệ Tiểu Trì phấp phỏng túm đầu gối.
Điều kiện của nhà họ Khương có thể cho Khương Trạm cả đời không cần lo nghĩ chuyện cơm ăn áo mặc. Nhưng hiện tại anh lại phải đội nắng đi làm thêm, nói cho cùng cũng do Vệ Tiểu Trì.
Khương Trạm nhận ra cách nói chuyện của Hứa Văn Nghi có gì đó sai sai, bèn nhíu mày hỏi thẳng, "Tại sao ạ?"
Hứa Văn Nghi ôn tồn bảo: "Vì các con đã trải nghiệm sự khó khăn của việc kiếm tiền, mẹ mong các con có một cuộc sống đại học thoải mái và nhẹ nhàng, đặc biệt là Tiểu Trì."
Vệ Tiểu Trì nghe thế ngẩng đầu lên, chạm phải cặp mắt hiền hòa nhưng kiên định của Hứa Văn Nghi.
"Cô biết con muốn tự lập, muốn dùng chính sức mình để kiếm học phí, nhưng tuổi trẻ chỉ có một lần, đã qua rồi thì không thể trở lại được nữa."
"Tiểu Trì, sau khi con tốt nghiệp và bước chân vào đời thì chuỗi ngày làm việc không ngừng nghỉ đang chờ con. Từ thanh niên cho tới lúc trung niên, thậm chí cho đến khi già nua. Bốn năm đại học có lẽ là quãng thời gian "nghỉ ngơi" cuối cùng của con."
Hứa Văn Nghi nhìn Vệ Tiểu Trì, lời lẽ chân thành, "Cho nên cô không mong con phải gánh chịu những áp lực cuộc sống, khiến chúng đè nặng trên vai mình từ quá sớm."
"Con muốn đi làm cũng được thôi, lên năm ba cô sẽ sắp xếp chỗ thực tập cho con. Nhưng hai năm đầu tiên, cô mong con học hành nhẹ nhàng thoải mái, được chứ?"
Đôi mắt của Hứa Văn Nghi chan chứa nỗi niềm thương xót, cứ như người mẹ hiền khiến Vệ Tiểu Trì chẳng nói nên lời trong thoáng chốc.
Cậu chưa bao giờ được một người phụ nữ bề trên nhìn bằng ánh mắt đó, những tổn thương sâu thẳm nơi tâm hồn cứ như được đôi bàn tay vô hình dịu dàng vỗ về.
Vệ Tiểu Trì khờ khạo gật đầu rồi cuống cuồng lục lọi trong túi, cậu cầm một cuốn sổ tiết kiệm ra đưa cho Hứa Văn Nghi, biểu cảm hẵng còn thẫn thờ, nhìn Hứa Văn Nghi bằng ánh mắt né tránh nhưng lại chờ mong.
Khi nghe Hứa Văn Nghi đã mua nhà cho hai đứa, hôm nay còn gọi đến ăn cơm chung, Vệ Tiểu Trì đã mang theo cuốn sổ tiết kiệm như thể bị ma xui quỷ khiến.
Cậu cũng chẳng rõ tại sao mình lại đem theo sổ tiết kiệm, dường như có linh cảm rằng hôm nay Hứa Văn Nghi sẽ nói chuyện quan trọng với họ.
Vệ Tiểu Trì cứ như chàng trai nghèo không có gì cả nhưng lại muốn cưới thiên kim tiểu thư con nhà giàu, đành cắn răng mang hết của cải có được sang nhà người ta cầu hôn.
Dẫu số tiền ít ỏi của cậu chẳng là gì với nhà họ Khương, có lẽ còn không mua nổi cái nhà vệ sinh trong căn hộ hai phòng ngủ đó, nhưng đây đã là tất cả những gì Vệ Tiểu Trì có.
Chẳng qua lúc này cậu không bị "thiên kim tiểu thư" "xinh đẹp" đó mê hoặc, mà lại cảm phục trước hào quang tình mẫu tử từ người mẹ của "thiên kim tiểu thư", cam tâm tình nguyện dâng hết tiền bạc của mình cho người ta.
Còn "hôn sự" thì đã quên bẵng từ đời nào.
Hứa Văn Nghi thoáng sững sờ.
Bà cầm cuốn sổ tiết kiệm của Vệ Tiểu Trì lên và nhìn số dư trên đó, hơn bốn mươi ngàn tệ (~150tr).
Lần trước đứng ngoài văn phòng hiệu trưởng, Hứa Văn Nghi nghe Khương Trạm chất vấn ba của Vệ Tiểu Trì rằng có biết con trai ông đã dành dụm được hơn hai mươi ngàn tệ học phí đại học không.
Hai tháng qua bọn họ làm thêm ở sân golf, tiền lương cộng với hai mươi ngàn kia là số dư trong cuốn sổ tiết kiệm.
Cậu nhóc đã giao toàn bộ tài sản của mình cho bà. Hứa Văn Nghi mỉm cười.
Vệ Tiểu Trì đã phải vất vả nhường nào mới tích cóp được ngần ấy tiền trong bao năm qua?
Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Hứa Văn Nghi tắt ngấm. Cậu còn nhỏ đã phải vừa làm vừa học mà vẫn duy trì thành tích học tập tốt như vậy, những đắng cay trong đó chỉ có một mình Vệ Tiểu Trì mới tỏ.
Hứa Văn Nghi quyết đoán nhận cuốn sổ tiết kiệm này, hai tay đan vào nhau đặt lên đầu gối, thể hiện dáng vẻ của bậc trưởng bối.
"Bọn con đã giao hết tiền lương cho mẹ, vậy sau này mẹ sẽ gửi tiền sinh hoạt hàng tháng cho các con qua thẻ của Tiểu Trì. Có ý kiến gì không?"
Khương Trạm: "Không ạ."
Hứa Văn Nghi dịu dàng hỏi, "Còn Tiểu Trì thì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!