Chương 37: (Vô Đề)

Câu nói này vừa thốt ra, bầu không khí lập tức đông cứng lại.

Lục Ngộ muốn phủ nhận, nhưng miệng lại hoàn toàn không nghe lời. Hai cánh môi hơi mở, chữ "có" kia đã từ trong lồng ngực lao ra, chạy đến cổ họng, rồi đến khoang miệng…

"Có…"

Ngay khi thấy nó sắp bật ra hoàn toàn, không biết từ đâu anh đột nhiên bùng phát một ý chí mạnh mẽ, một tay siết chặt cánh cửa gỗ bên cạnh, khiến cửa phát ra tiếng kẽo kẹt, gắng sức kháng lại tác dụng của thuốc, khống chế cơ mặt, cố gắng bật ra một câu hoàn chỉnh.

"Có cái quái gì đâu."

Tô Nặc: "……"

Cảm giác như bị chửi.

Lục Ngộ khẽ thở ra một hơi, trong lòng đã hiểu rõ, loại thuốc tiêm kia chắc là huyết thanh chân ngôn mới được quân đội nghiên cứu phát triển. Anh vội vàng tìm cớ: "Không nói nữa, tôi buồn ngủ rồi, về nghỉ trước đây."

Không đợi Tô Nặc phản ứng, Lục Ngộ lật đật bỏ đi.

Tô Nặc nhìn bóng lưng anh hoảng hốt bỏ chạy, rồi ngẩng đầu nhìn cánh cửa gỗ trên đó rõ ràng in dấu năm ngón tay.

Tô Nặc: "……"

Tuy trông như đã vượt qua ải thuốc chân ngôn, nhưng xét theo phản ứng của Lục Ngộ thì đúng là anh ấy có chuyện giấu mình.

Lục Ngộ có một thân phận thứ hai.

Tối hôm đó nằm trên giường, Tô Nặc mở khung chat với Chiêm Đình.

Chiêm Đình trước đó vừa nhắn lại, nói là công việc quá bận, đang xử lý chuyện ở hành tinh ngoài, nên không kịp xem tin nhắn.

Tô Nặc gửi một sticker "OK", rồi hai người không trò chuyện gì thêm.

Kiếp trước, cậu quen Chiêm Đình như thế nào nhỉ?

Trong cơn mơ màng, cậu dần rơi vào hồi ức.

Cậu nhớ lúc đó mình tìm đến một căn cứ của tổ chức Hydra trên chợ đen, là một tiệm đồ cổ. Cậu muốn nhờ Hydra đến hành tinh Arelie giúp tìm một chất có thể k*ch th*ch não bộ người thực vật.

Không ai trong Hydra nhận nhiệm vụ đó.

Cậu rời đi trong thất vọng, nhưng vừa bước ra khỏi cửa thì bị người gọi lại, có lẽ là vì thấy cậu kiên quyết, nên một thành viên đã đưa cho cậu một tấm bản đồ hành tinh Arelie.

Lúc cậu rời khỏi, theo bản năng liếc vào bên trong tiệm đồ cổ, căn phòng u tối ngồi đầy những alpha đeo mặt nạ đen viền vàng. Trong số đó có một người đặc biệt nổi bật, rõ ràng đeo cùng loại mặt nạ, nhưng không hiểu sao chỉ nhìn thoáng đã thấy anh ta là thủ lĩnh.

Sau đó, Tô Nặc lại gặp người ấy ở hành tinh Arelie, chỉ cần nhìn liền nhận ra anh ta chính là người đã khiến cậu cảm thấy khí chất khác biệt hôm đó.

Trước khi bị thương nặng và ngất đi, Tô Nặc mơ hồ nghe thấy anh ta lẩm bẩm: "Chính tôi đưa bản đồ cho cậu, tôi không muốn làm việc tốt lại thành việc xấu, trên tay vô duyên vô cớ mang thêm một mạng người."

"Này, tỉnh lại đi, cậu còn ý thức không?"

"Rõ ràng không có vết thương chí mạng, sao lại ngất được? Beta đúng là thể chất yếu quá."

……

Lúc tỉnh lại lần nữa, cậu đã ở bệnh viện Đế quốc.

Sau đó Tô Nặc hỏi thăm Hydra, mới biết người cứu cậu hôm đó chính là Chiêm Đình. Cậu hỏi các thành viên khác Chiêm Đình thích gì, muốn báo đáp, và nhận được câu trả lời: Chiêm Đình thích đánh nhau, muốn cảm ơn thì cứ hẹn đánh một trận là được.

Tô Nặc: "……" Đây rõ ràng là cách Hydra từ chối khéo, không muốn để cậu tiếp xúc nhiều với Chiêm Đình. Thấy vậy, cậu chỉ đành bỏ cuộc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!