Chương 23: (Vô Đề)

Phi thuyền dần bay xa, khói mù tan đi, lộ ra cảnh tượng Nguyên Cung như vầng trăng khuyết bị chó hoang gặm mất một nửa.

Tô Nặc nhìn khung cảnh phía dưới, trợn mắt không nói nên lời.

Khó trách Lục Ngộ lại đưa cậu rời khỏi Nguyên Cung, xem ra anh đã sớm biết nơi đó sắp xảy ra biến loạn.

Nghĩ đến đây, cậu bật quang não, gửi tin nhắn cho Thẩm Miểu.

May mà nhanh chóng nhận được hồi âm, Thẩm Miểu đã được Triệu Minh hộ tống rời khỏi Nguyên Cung an toàn.

Tô Nặc thở phào, lẩm bẩm: "Cũng không biết bên nào sẽ thắng nữa…"

Cục diện hiện tại là điều kiếp trước chưa từng xảy ra, năng lực "biết trước tương lai" của cậu hoàn toàn vô dụng.

Lục Ngộ: "Con lạc đà gầy còn lớn hơn con ngựa. Nguyên Cung không dễ bị lật đổ như vậy."

Tuy vậy, lần này cũng khiến Nguyên Cung tổn thất nặng nề.

Lục Ngộ xem video hiện trường do Giả Tự gửi tới qua quang não, Viên Cạnh nhất quyết xử tử Từ Ngao, nhưng lão gia nhà họ Từ không đồng ý, trong lúc hai bên tranh cãi gay gắt, Từ Ngao bị bắn vào sau gáy, đầu nổ tung ngay tại chỗ.

Cục diện lập tức hỗn loạn, đôi bên súng nổ đạn bay, đánh nhau loạn cả lên.

Vệ sĩ mà lão Từ mang theo rất giỏi, ban đầu chiếm thế thượng phong. Nhưng dù gì Nguyên Cung cũng là địa bàn của Viên Cạnh, khi đội tử sĩ của gã xuất hiện, đôi bên bắt đầu giằng co ác liệt, hỏa lực ngang bằng, cầm chân nhau.

Giả Tự thì vừa livestream, vừa cố tình kích động, khiến tình hình càng thêm hỗn loạn.

"Ê? Triệu Vô Cực đến rồi! Tôi phải chuồn thôi! Không thể để hắn biết tôi đang lén livestream đâu!"

Video chấm dứt.

Còn trong Nguyên Cung, chiến sự vẫn đang tiếp diễn.

Có thêm sự hỗ trợ của Triệu Vô Cực, phe Nguyên Cung dần dần giành lại thế chủ động, ép nhà họ Từ liên tục rút lui. Cuối cùng, lão gia Từ buộc phải dẫn theo thi thể của Từ Ngao, dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, rời khỏi Nguyên Cung, lên phi thuyền tháo chạy.

Buổi lễ tưởng niệm kết thúc bằng một màn trò hề châm biếm.

Nguyên Cung tuy là nạn nhân, nhưng thanh danh cũng bị vấy bẩn, trong khi nhà họ Từ bị gán mác phản tặc.

Viên Cạnh không kịp nghỉ ngơi, lập tức ra quân lệnh, triệu tập họp khẩn với nhà họ Lục, nhà họ Tống, nhà họ Triệu, bàn bạc về việc trấn áp nhà họ Từ.

Lục Ngộ phải đến quân bộ họp, suốt hai ngày không về. Trong nhà chỉ còn lại Tô Nặc và hai con robot. Cậu thường xem tin tức để theo dõi tình hình.

Có lẽ là để lấy lại lòng dân, phía Nguyên Cung công bố nhiều hình ảnh Viên Cạnh nằm bệnh vẫn xử lý công việc, triệu tập họp để dẹp loạn nhưng dân chúng chẳng mấy mặn mà.

[Nhớ lại đế quốc hai mươi năm trước, lúc đó làm gì có loạn thế này.]

[Từ khi Viên Cạnh lên làm Tinh chủ, đế quốc ngày càng rối loạn.]

[Thường ngày nhìn ông ta đạo mạo, ai ngờ trong buổi tưởng niệm vừa rồi lại lộ ra bản chất vừa ngu vừa độc. Thảo nào nuôi ra thằng con như Viên Nghiêu.]

[Nói tới lễ tưởng niệm, mấy người không để ý một chuyện sao? Vị hôn thê beta của Phó tướng Lục… nghe nói từng là người trong lòng của Ý thiếu gia Giản Ý.]

Câu bình luận này bắt đầu lệch chủ đề, phía dưới lập tức nổ ra thảo luận sôi nổi về Tô Nặc.

Tò mò, Tô Nặc nhấn vào xem. Thấy nội dung vô cùng hỗn tạp, có một tài khoản tự xưng "người trong cuộc" đứng ra bóc phốt chuyện giữa cậu, Lục Ngộ và Viên Giản Ý, nói rằng: Từ hồi còn ở Nguyên Cung, Tô Nặc đã mê hoặc Viên Giản Ý đến điên đảo, đến mức Viên Giản Ý còn định từ chối hôn sự với nhà họ Từ để ở bên cậu.

Tô Nặc: "?"

Lại còn nói Lục Ngộ lần đầu đến Nguyên Cung, vừa trông thấy cậu bưng khay chén đĩa liền vừa gặp đã yêu, si mê đến mức không đi nổi, sau đó là màn truy đuổi điên cuồng, yêu đương lén lút ngay dưới mắt Tinh chủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!