Chương 4: Đỉnh lưu Alpha hàng đầu

Ngay khi ngửi thấy mùi pheromone Alpha ở cửa, lông mày đẹp của Ngô Đồng lập tức hơi nhíu lại, hơi thở nhẹ nhàng chậm rãi.

Đã tám chín giờ tối rồi, Omega ở nhà một mình, chó nhà thì đi ra ngoài vứt rác, đôi mắt trong veo của Ngô Đồng hiện lên tia cảnh giác, cậu hỏi: "Tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì sao?"

Nhưng Alpha trẻ tuổi ngoài cửa nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu qua khe hở cánh cửa, một dấu vết thôi miên lướt qua con mắt duy nhất trên khuôn mặt được che kín, sau đó đôi mắt của người nọ đột nhiên đỏ lên.

"Anh..."

Có lẽ có chuyện gì đó khẩn cấp, Alpha trẻ tuổi bối rối, lúc này hơi thở gấp gáp, lồng ngực phẳng lì phập phồng lên xuống, ngay cả pheromone cũng hội tụ lơ lửng trong không khí.

Mùi của pheromone Alpha không khó chịu, trái lại, nó là một mùi hương rất bình đạm và dễ chịu, không có một chút hung hăng khiến cậu cực kỳ yên tâm.

Nhưng Ngô Đồng ở một mình nên vẫn không dám buông lỏng cảnh giác, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Alpha, thấy người kia lúc lâu không trả lời câu hỏi của mình, cậu muốn mở miệng đuổi người ta đi: "Nếu không có việc gì..."

"Có việc." Alpha cắt ngang lời nói của cậu, giọng nói trầm thấp và từ tính, nhưng đối với Ngô Đồng lại quen thuộc một cách khó hiểu, như thể cậu đã nghe thấy ở đâu đó.

Lời vừa nói xuống, cậu thấy Alpha giơ tay tháo chiếc khẩu trang che khuất nửa khuôn mặt lộ ra một khuôn mặt đẹp trai.

Lông mày dày đôi mắt sâu, con ngươi đen và trong veo dường như đắm chìm trong bầu trời đêm đầy sao, sống mũi thẳng, đôi môi hình chữ M đỏ khiến vô số người hâm mộ muốn hôn trong mơ.

Người này có lẽ đang vội, hắn vội vàng đội mũ lưỡi trai, trên trán có một vài sợi tóc đen ngắn lộn xộn.

Bàn tay nắm lấy khung cửa đột nhiên siết chặt, hai mắt Ngô Đồng mở to hoài nghi, vô cùng nghi ngờ mình đang nằm mơ.

"Khương... Khương Hành?"

Thân là một công dân Trung Quốc, mọi người có thể không biết Ngô Đồng nhưng tuyệt đối không thể không biết Khương Hành.

Hắn sinh ra trong một gia đình tri thức, tốt nghiệp Khoa Tài chính của Đại học Bắc Kinh. Trong thời gian học đại học hắn tham gia câu lạc bộ biểu diễn của trường, đoạn video ghi lại cảnh hắn diễn một cảnh phim kinh điển được nhóm trưởng đăng tải lên Internet và trở nên nổi tiếng.

Video này được người dì của hắn xem đến, bà thân là một đạo diễn nổi tiếng ở Trung Quốc liền mời hắn tới làm diễn viên phụ trong bộ phim hài tài liệu của mình, hắn tham gia vào vai một nhân vật đầu não gốc rễ, cống hiến cho người dân, cuối cùng ch. ết trong lũ lụt vì cứu học sinh rơi xuống nước. Dù là lần đầu tiên diễn xuất nhưng hắn vẫn thể hiện tốt vai diễn, ai cũng vỗ tay tán thưởng hắn là một thiên tài.

Bộ phim nổi tiếng và rất thành công, bộ phim "Bí Thư Làng" của Khương Hành đã giành đủ danh tiếng và lấy đi bao nhiêu nước mắt từ khán giả, đồng thời hắn cũng giành giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất và Diễn viên mới xuất sắc nhất năm 18 tuổi.

Trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, các lịch hẹn đóng phim tiếp tục nối tiếp nhau, Khương Hành đạp bước tiến lên, đạt đến đỉnh cao của làng giải trí chỉ trong ba năm, không ai dám đánh giá thấp Alpha trẻ tuổi chỉ mới đôi mươi này.

Mà Khương Hành hai mươi lăm tuổi đang đứng trước mặt đã làm phai nhạt đi sự trẻ trung trong ấn tượng của Ngô Đồng vừa mới tròn hai mươi tuổi, cho dù lúc này hình tượng của hắn có chút lộn xộn, những vẫn không khó để phát hiện ra khí chất ấm áp và điềm tĩnh của Alpha.

"Là tôi." Khương Hành dường như vừa mới trở về từ trạng thái thôi miên, hậu tri hậu giác gật đầu.

Ánh mắt hắn đang đặt ở trên mặt Ngô Đồng khiến cậu khó chịu liền vô thức co rụt mình lại sau cánh cửa, lúc này hắn mới thu hồi ánh mắt trắng trợn lại, nhưng hắn vẫn không thể không liếc nhìn khuôn mặt của cậu.

Ngô Đồng sững sờ một lúc mới tin Khương Hành quả thật đang đứng ở cửa nhà mình: "Sao anh lại ở đây?"

Khương Hành do dự nửa giây, tựa như đang bịa ra một lý do, nhưng may mắn thay, Ngô Đồng vẫn đang bị người mà mình nhìn thấy làm cho sửng sốt không để ý.

"Tôi đi ra ngoài một mình sau đó bị fan hâm mộ nhìn thấy, bọn họ hiện đang tìm kiếm tôi." Khương Hành lễ phép hỏi: "Tôi có thể vào trốn một lát được không?"

Một Omega đơn độc đưa một Alpha trưởng thành vào cửa, mà người kia lại còn là một diễn viên ảnh đế hàng đầu?

"Cái này..." Ngô Đồng do dự.

Nếu mà bị chụp ảnh thì sao? Cậu thì không quan trọng, nhưng nếu Khương Hành bị đồn là ở cùng Omega vào buổi tối...

Khương Hành nhìn thấy sự do dự của cậu, cười ngượng ngùng nói: "Nếu không tiện thì không cần miễn cưỡng, cậu là Omega, tôi biết yêu cầu của mình đối với một Omega có chút khó khăn, tôi sẽ đến kho rác bên cạnh trốn một lúc, bọn họ cũng không đoán được tôi sẽ trốn ở đó."

Nhà Ngô Đồng sống ở tầng một, kho rác nằm ở phía bên phải cách hành lang đi thẳng vào bên trong 100m. Chung cư không có quỹ riêng hoặc quỹ quản lý nhà đất, do kho rác ở gần ngoài đường phố nên chỉ được làm sạch bởi những người dọn dẹp trên đường phố một cách qua quýt, rất dễ ngửi thấy mùi hôi thối từ khoảng cách ba mét ngay cả trong mùa đông.

Thủ đoạn này rất thành công trong việc lấy lùi làm tiến, kho rác đâu phải là nơi mà người có thể vào được?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!