Chương 15: Xé rách mặt

Âm thanh phát ra từ tai nghe dường như đâm vào màng nhĩ, Vương Lị không khỏi cầm điện thoại ra xa hơn một chút, người gọi hiển thị trên màn hình là Trương Khải.

Chẳng trách đem Trương Yến Thu kéo vào danh sách đen rồi, cô ta vẫn có thể gọi đến được.

Nhìn thấy cái tên "Trương Khải", ngọn lửa trong lòng Vương Lị như được rót thêm nồi dầu nóng, cô ta nóng lòng muốn lập tức chui vào màn hình, đi đến trước mặt hai con người ở đầu bên kia xé rách mặt.

Người phụ nữ bên kia vẫn đang mắng, Vương Lị cũng không chịu thua kém, ngay cả giọng nói cũng không đè nén, còn mắng lại.

"Trương Yến Thu, cô còn có mặt mũi mắng tôi sao? Cô nói tôi đẩy nồi dầu nóng lên người cô, cô con mẹ nó cho rằng cái vạc đen này vốn dĩ không phải là của cô sao?" Vương Lị tức đến mức máu não dâng trào, mặt đỏ bừng lên.

"Nếu không phải vì vụ thức ăn cho chó hỏng của cô thì con mẹ nó tài khoản của tôi vẫn còn tốt! Nghĩ còn hay ho lắm cơ đấy? Da mặt cô dày như người anh chuyên bám váy phụ nữ suốt hai mươi năm qua của cô luôn đấy!"

"Vương Lị, cái con mụ chó ch. ết này..."

"Yến Thu!"

Trước khi Trương Yến Thu nói xong đã bị một giọng nam tức giận khiển trách.

Da thịt ngang ngửa trên mặt Vương Lị đang run rẩy, cô ta nghe thấy điện thoại im ắng hai giây, giọng nói mềm mại và thuyết phục của Trương Khải ngẫu nhiên truyền đến.

"Vợ à, em đừng giận."

"Đừng gọi tôi là vợ!"

Vương Lị chế nhạo: "Nó khiến tôi buồn nôn."

"Lị Lị, đừng nói như vậy." Trương Khải tốt bụng nói: "Anh cũng đã nghe nói về chuyện thức ăn cho chó của Yến Thu, nhưng Yến Thu là em gái ruột anh, chúng ta là người một nhà, người cùng một nhà ngồi chung một chiếc thuyền, trong tình trạng khó khăn khốn khổ, rào cản nào không thể vượt qua?"

"Trương Khải, anh đừng có mà dát vàng lên mặt Trương Yến Thu, lúc cô ta lừa tôi, cô ta có coi tôi là chị dâu của cô ta không?"

"Lị Lị đừng kích động, bây giờ em đang ở đâu, về nhà trước đi, bên ngoài trời lạnh, về nhà anh sẽ rót cho em một tách trà nóng, em và em gái anh, chúng ta hãy ngồi xuống từ từ mà nói."

"Cút, anh em các người, còn cha mẹ các người nữa, bây giờ tôi không muốn nhìn thấy bất cứ ai trong gia đình các người!"

Vương Lị tức giận mắng: "Vì Trương Yến Thu mà tôi suýt nữa bị đuổi khỏi công ty, anh có biết không? Các nghệ sĩ dưới trướng tôi không có gì để tranh đoạt, chỉ có thu nhập của tài khoản dưới tên tôi là không tệ, bây giờ thì tốt rồi, bị Trương Yến Thu hại thành ra thế này! Tôi mà không kiện cho Trương Yến Thu phá sản, tôi sẽ mang họ của anh luôn Trương Khải!"

"Lị Lị, tiền không có thì lại kiếm lại, nhưng nếu tình cảm gia đình không còn nữa thì nó thực sự biến mất."

"Anh tự hỏi xem tôi còn có một phân tình cảm nào với anh sao Trương Khải?" Vương Lị tức giận cười nhạo: "Anh mỗi ngày chơi bời, uống rượu ăn bám tôi, tôi quen biết anh, từ khi kết hôn đến hôm nay, anh đã ăn bám tôi suốt 20 năm rồi. Thân làm Alpha anh có thấy xấu hổ không? Nhân tiện, tôi đã không tính toán với anh khi anh lấy tiền của tôi đi bao dưỡng ba tình nhân bên ngoài rồi đấy!"

"Lị Lị, em nói cái gì vậy!" Trương Khải hiển nhiên là hoảng sợ.

Vương Lị không hề động đậy: "Không phải anh nói muốn tôi về nhà sao, được, bây giờ tôi sẽ về nhà, chúng ta tính toán luôn vụ này đi!"

"Lị Lị, đừng kích động, chuyện cần nói trên điện thoại thì chúng ta cứ nói trên điện thoại đi..."

Studio trang điểm rộng rãi sáng sủa, ấm áp và thoải mái, nhà tạo mẫu mang đến hai bộ áo cho Ngô Đồng lựa chọn, một bộ màu xám chì mang lại cảm giác bầu không khí trầm lắng, bộ còn lại màu trắng tinh khiết, sáng sủa và thanh lịch.

Ngô Đồng đang do dự không dám lựa chọn, đột nhiên có tiếng giày cao gót cọ xuống đất sau lưng cậu, ngay khi xoay người lại, Vương Lị đã đi về phía cậu với vẻ mặt giết người.

"Ngô Đồng, tôi có chuyện muốn đi trước, tối nay cậu tự mình đi dự tiệc đi."

"Được..."

Sau khi Vương Lị nói xong, cô ta cầm túi xách tay Dior lên ghế sofa rồi rời đi.

"Chị Lị đi ra ngoài gọi điện thoại khi trở về cứ như là đã đánh nhau xong một trận ấy?" Nhân viên tạo mẫu nói ra suy nghĩ của mình với Ngô Đồng: "Nãy tôi đứng bên cửa sổ vừa rồi, nghe mấy lời to nhỏ của chị Lị, hình như là đang nói chuyện điện thoại với chồng chị ấy, nói cái gì đó liên quan đến... Tài khoản? Thức ăn cho chó? Tôi cũng không nghe rõ nữa, cậu có biết đã xảy ra chuyện gì không?"

Tài khoản? Thức ăn cho chó?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!