"Nhịp tim của bệnh nhân giảm xuống còn 59, nhiệt độ cơ thể giảm mạnh, bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch do mất lượng máu lớn..."
Cho đến giờ phút này, Khương Thanh Nguyên mới biết con người sau khi chịu thương tích đến cực hạn thì sẽ không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Nhưng lại có thể cảm nhận được sinh mệnh của mình đang bị mất dần từng chút một.
Khương Thanh Nguyên dùng hết toàn lực chỉ để mở ra một khe hở kẽ mắt, cách nó không xa cũng có một người nam nhân khác đang nằm trên vũng máu.
Đó chính là cha của nó, Khương Hành.
Hai cha con cãi nhau ở cổng trường rồi gặp tai nạn xe.
Xung quanh có sự hỗn loạn, những chiếc xe tải bị lật, nhân viên y tế vội vã ngược xuôi, đám đông người xem và tiếng gầm rú hú còi của xe cảnh sát sơ tán đám đông để tránh ùn tắc giao thông.
Đây là cổng trường trung học cơ sở một, may mắn vẫn chưa đến giờ tan học, nếu không hậu quả khó lường.
Ý thức của Khương Thanh Nguyên đến rồi đi, nhân viên y tế liên tục theo dõi tình trạng của nó, nhưng cuối cùng lại kèm theo tiếng cảm thán của bác sĩ và âm thanh "bíp" sắc bén lạnh người đến từ thiết bị y tế.
Một cảm giác chóng mặt dâng trào, bóng tối đột ngột bao trùm Khương Thanh Nguyên, sau đó nó đột nhiên rơi vào một vòng tay mềm mại và ấm áp tràn ngập mùi hương cam quýt.
Nhiệt độ cơ thể mất đi quá nhanh, Khương Thanh Nguyên cảm thấy rất lạnh, vì vậy nó không khỏi cúi người rúc vào lòng của người có hương cam quýt này một lần nữa.
Cái này thoải mái hơn nhiều so với cáng cứu thương cứng quẽo lạnh tanh vừa rồi, nó cũng không biết mình đang ở trong vòng tay của y tá nào nữa.
Chỉ là có chút hoảng hốt, đồ ăn nó vừa mới ăn xong lúc trưa ở trường học bị nó nôn ra ngoài hết rồi.
Nhưng giây tiếp theo, người đang ôm Khương Thanh Nguyên lại ngừng lại.
"Chuẩn đoán xong rồi." Trong tầm mắt mờ mịt của Khương Thanh Nguyên, một người mặc áo khoác trắng ngồi trên ghế nói: "Nôn mửa, tiêu chảy, thiếu năng lượng, cộng thêm báo cáo kiểm tra này, hẳn là suy thận cấp, cậu cho nó ăn qua đồ gì rồi?"
Ý thức suýt nữa rơi xuống vực thẳm lại hiếm khi bị kéo lại, Khương Thanh Nguyên tỉnh táo lại một chút.
Suy thận cấp?
Không phải mình chỉ bị tai nạn xe thôi sao, ngoại thương bên ngoài rõ ràng như vậy không những không phát hiện thấy mà còn chuẩn ra nội thương? Lang băm nào nói đấy?
Nó biết lão cha Khương Hành không hài lòng với nó từ lâu, tên lang băm này nhất định là do ông ta phái tới để hại nó.
Hay lắm, tốt nhất lão cha nên cầu thần khấn phật trong ba ngày nó thăng, nếu không việc đầu tiên làm khi tỉnh dậy là đồng quy vô tận với lão cha nó!
"Nó ăn cái gì sao..."
Kế hoạch trả thù của Khương Thanh Nguyên bị gián đoạn, giọng nói này êm đến lạ thường.
Hóa ra không phải y tá đang ôm nó mà là một chàng trai trẻ, có lẽ là một Omega vì cái ôm của người này rất mềm mại.
Thôi thì cứ nằm thêm một lát nữa rồi tìm lão cha tính sổ cũng không muộn vậy.
Giá trị cuộc sống của tiểu thiếu gia Khương Thanh Nguyên là không có gì quan trọng bằng bản thân vui vẻ.
"Cậu đừng gấp, cứ bình tĩnh nghĩ, chúng ta phải loại trừ tất cả các loại khả năng tôi mới có thể kê đơn thuốc phù hợp." Bác sĩ kiên nhẫn nói, sau tai nạn, tâm trạng người nhà của những bệnh nhân ông đều nhìn thấy nhiều rồi.
Ngô Đồng hít sâu một hơi, nắm bàn tay lông xù của Khương Thanh Nguyên trong tay, tìm kiếm manh mối từ cảnh tượng lộn xộn sau khi mình vào nhà.
Đột nhiên, mắt cậu sáng lên: "Tôi nhớ rồi, lúc tôi không ở nhà nó mở cửa phòng ngủ sau đó ăn nho và sô cô la tôi đặt trên bàn cạnh giường!"
Khương Thanh Nguyên muốn nói: Các người mù thật đấy à! Thật sự không thấy tôi bị chiếc xe tải chết tiệt kia đè thành bột giấy sao, sao lại nghiêm túc thảo luận xem tôi ăn gì. Tôi đường đường là thiếu gia của Tập đoàn giải trí Mục Đồng, là con trai duy nhất của cựu đỉnh lưu Khương Hành. Sáng nay tôi tìm bảo mẫu ăn có chùm nho và một thanh sôcôla của bà ấy thì đã làm sao? Đồ là tôi mua đó!
Nhưng nó không có thời gian để biện minh cho việc mình không ăn trộm, cái nó quan tâm đến chính là không ai quan tâm đến vết thương của nó sau khi bị xe đâm mà thay vào đó lại nói về một số chuyện không quan trọng, sau đó nó liền bất tỉnh nhân sự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!