Chương 7: Bị gả

Edit: Hắc Phượng Hoàng

Tộc nhân Quan thị vốn tưởng rằng hôn sự giữa Quan Tố Y và Trấn Bắc Hầu ngâm nước nóng rồi, không ngờ Hoàng Thượng lại trực tiếp hạ chỉ tứ hôn, đây chính là thiên đại vinh quang, trong lúc nhất thời có người mừng rỡ như điên, có người bất an thấp thỏm không yên, người ghen ghét cũng có.

Nhưng tất cả mọi người không dám biểu lộ ra nội tâm chân thật, nhao nhao bày ra bộ dáng hoà thuận vui vẻ, chạy tới chúc mừng Quan lão gia tử.

Bởi vì Trấn Bắc Hầu phủ thúc giục, hôn kỳ định vào trung tuần cuối tháng, làm Trọng thị gấp đến độ quá sức, một đêm đi qua miệng đầy vết bỏng rộp lên.

Quan gia vốn là thế gia vừa làm ruộng vừa đi học, nhà cũ ở Nguyên Bình có vài phần điền sản ruộng đất, nhưng Quan lão gia tử cố ý muốn lên Yên kinh, Trọng thị không thể không bán của cải lấy tiền mặt điền sản ruộng đất gom góp vòng vo, trên đường đi đã dùng hết bảy tám phần, sau khi mua nhà ở đã không còn thừa mấy.

Nếu như con gái gả là người nhà bình thường, vẫn còn có thời gian chuẩn bị, nhưng Trấn Bắc Hầu phủ chính là triều đình tân quý, có quyền thế, một ít đồ trong tay bà không đủ nhìn.

Vì thế, Quan lão gia tử và quan phụ đều lấy hết tư kho của mình giao cho Trọng thị, mẫu tộc ở phía xa Nguyên Bình cũng sai người dẫn theo không ít tài vật. Dù vậy muốn cho con gái nở mày nở mặt xuất giá, vẫn là kém một mảng lớn.

Thực tế sau khi về nhà chồng còn có một tập tục phơi bày đồ cưới, Trấn Bắc Hầu phủ mời khách đến tất nhiên mỗi người thân thế phi phàm, có thể bởi vậy càng thêm xem nhẹ con gái mình hay không? Con gái ngày sau có thể đứng vững gót chân ở nhà chồng không?

Trọng thị càng nghĩ ngợi lung tung càng cuộc sống hàng ngày khó có thể bình an, ngắn ngủn vài ngày tóc trắng mấy sợi, Quan Tố Y thì thoải mái nhàn nhã, lơ đễnh, nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, tinh thần còn tốt hơn cả trước đây.

May mà dòng họ Quan thị quy củ sâm nghiêm, lòng người đoàn kết, nhao nhao đưa tới thêm trang, lúc này mới hơi chút hóa giải quẫn cảnh cho Trọng thị.

"Đệ muội, Y Y nhà chúng ta gả tiến Hầu phủ là trèo cao rồi, ngươi nắm chắc thời gian dạy nó một chút quy củ, miễn cho mất mặt xấu hổ. Cũng là mệnh nó tốt, đời trước đốt hương thơm, đời này mới được Triệu hầu gia vừa ý, nhưng ngàn vạn phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, khiêm tốn kính cẩn nghe theo. Nếu như còn như lần trước không che đậy miệng mà chống đối trưởng bối như thế, không chừng ngày nào đó lại bị xuất thê đấy!"

Nhị thẩm nương lần trước bị Quan Tố Y chống đối ghen tị mở miệng.

Lúc này nữ nhân tuy còn chưa bị trinh tiết vô cùng cực đoan trói buộc như sau này, nhưng không thiếu người quyền thế ngập trời, thứ dân trong đó, địa vị không cao.

Nam nhân nếu như chán ghét mà vứt bỏ thê tử, không cần bất luận lý do gì có thể đuổi ra khỏi cửa, mà còn không cần phải trả lại đồ cưới, đây là "Xuất thê

". Nghe lên tựa hồ rất thảm, nữ tử bị"Xuất thê

"sẽ bị hàng xóm láng giềng trào phúng, nhưng chỉ là nhất thời thôi, đợi bình ổn phong ba qua đi tìm người tái giá cũng không khó, mọi người sẽ không níu lấy chuyện lúc trước không buông. Nhưng mà từ khi Từ thị lý học thịnh hành, liền tùy theo sinh ra cái gọi là"Thất ra Thất không ra", nghe lên như là bảo vệ quyền lợi nữ nhân, còn quy định tất cả đồ cưới về nữ tử sở hữu, nhà trai không được dùng tới, nhưng chỉ là phủ thêm cho nam nhân thay lòng đổi dạ một tầng áo ngoài thương xót mà thôi, trên thực chất lại quy tội tất cả sai lầm về nữ nhân, ngược lại làm cho tình cảnh các nàng càng thêm gian nan.

Cha mẹ chồng không thích, bỏ vợ; không con, bỏ vợ; cản trở phu quân nạp thiếp, bỏ vợ; tự tiện vận dụng tài vật nhà chồng, bỏ vợ; nói nhiều vài lời ong tiếng ve, bỏ vợ… Từ đó, nữ nhân hoàn toàn trở thành một đồ vật, lúc ưa thích loay hoay một phen, lúc chán ghét tiện tay vứt bỏ, mà muôn vàn không phải tội đó, lại muốn một mình nữ nhân gánh chịu.

Đáng sợ hơn chính là, sau khi bị hưu vứt các nàng sẽ bị xem thường cùng nhục mạ dài đến cả đời, chớ nói tái giá, cho dù tự sát cũng không được giải thoát. Mà đồ cưới của các nàng, có thể trở về được mấy người đâu, phần lớn bị dùng lí do dưỡng dục con cái ở nhà chồng mà chiếm đoạt.

Nói đến "Xuất thê", Quan Tố Y tay sao chép tờ đơn đồ cưới ngừng lại, một đôi mắt đen kịt thâm thúy bình tĩnh nhìn Nhị thẩm nương. Trọng thị cũng cực kỳ tức giận, trách mắng, "Tẩu tử, Y Y còn chưa xuất giá, ngươi đã mở miệng một tiếng xuất… Ngươi thật sự là quá đáng!

"Bà xuất thân từ thư hương môn đệ, không am hiểu mắng chửi người. Nhị thẩm nương bị mấy vị trục lý âm thầm lôi kéo vài cái, càng phát ra không cam lòng,"Chẳng lẽ ta nói không đúng?

Nhìn xem nhà của ngươi mấy khúc gỗ mục xếp thành nhà cửa, nhìn lại Trấn Bắc Hầu phủ vàng son lộng lẫy đi, nha đầu Y Y kia chưa thấy qua các mặt của xã hội, đừng vừa bước vào cánh cửa nhà người ta đã bị cả kinh không đi nổi, đến lúc đó xấu hổ chết người ta đấy!"

[*Trục lý:

Chị em dâu]

Bỗng dưng trèo lên quan hệ thông gia với Trấn Bắc Hầu phủ này, Trọng thị đang choáng váng, cũng lo lắng con gái trong lúc nhất thời bị vinh hoa phú quý của Hầu phủ làm mê mắt, hành vi có mất thỏa đáng.

Thực tế nhân vật Hầu gia cao cao tại thượng như vậy, nếu như hầu hạ không tốt sẽ bị chán ghét mà vứt bỏ, bà có năng lực gì ra mặt thay con gái đây?

Trọng thị càng nghĩ càng sợ, sắc mặt không khỏi biến đổi. Nhị thẩm nương thấy thế hừ lạnh một tiếng, bộ dáng có chút tiểu nhân đắc chí, trong lòng ghen ghét cũng tiêu giảm hơn phân nửa. Mấy vị trục lý còn lại liên tiếp nháy mắt với bà ta, bảo bà ta chớ quá mức đắc tội với người nhà.

Quan Tố Y xuất thân dù hèn mọn thế nào, tướng mạo vẫn còn ở đó, chỉ cần Triệu hầu gia là nam nhân bình thường, không thể không yêu. Đợi nàng ngày sau được sủng ái, dẫn tộc nhân còn không phải chỉ là một câu nói thôi ư?

Nhị thẩm nương cũng chậm rãi hồi lại vị ghen tị, vừa ho khan vừa định tìm bậc thang, đã giật mình sững sờ thấy Quan Tố Y bỗng nhiên mỉm cười, quơ lấy tờ đơn đồ cưới một lần nữa, chữ viết càng thêm tiêu sái hơn trước.

"Thẩm nương nói Quan gia ta dòng dõi thấp kém, lời này ta không phục đâu. Nếu không có thánh chỉ tứ hôn của Hoàng thượng, mấy ngày nữa, chớ nói Hầu phủ, chính là tôn thất ta cũng gả được."

Nàng vén váy dài lên, nhẹ nhàng chấm một hồi nghiên mực, tiếp tục nói, "Ai trèo cao ai, lời này nói không chính xác đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!