Ngày tế tổ tại hoàng lăng, Tứ Hoàng tử không thể rời Mị Oa, bèn cải trang nàng thành tiểu thái giám, lén đưa vào đội tùy tùng.
Dưới bóng nghi trượng màu vàng sáng chói.
Nàng quay đầu, bắt gặp ta cũng cải trang thành tiểu thái giám.
Ta mím môi cười, dáng vẻ như thể hiện sự hơn người, giống hệt kiểu nàng từng ưa làm.
Đều là cải trang.
Ta mặc áo xanh, sạch sẽ chỉnh tề.
Còn nàng vận áo đỏ, xiêm y xộc xệch. Tề Như Ý nghiến răng, ánh mắt đầy căm hận.
Những gì nàng phải chịu đựng hôm nay, đều do ta gây ra.
Nàng muốn tự tay g.i.ế. c ta.
10
Đại Chu lập quốc được 130 năm, truyền đến ngày nay, con cháu hoàng tộc đã không còn là những nam nhi dũng mãnh thiện chiến trên lưng ngựa, mà đều là đám người phóng túng xa hoa, tham sắc háo dục.
Tam Hoàng tử dù bị đày đến hoàng lăng, vẫn sống cuộc đời trụy lạc.
Hôm nay cần mỹ nhân.
Ngày mai muốn mỹ tửu.
Chưa từng có ngày nào yên ổn hối lỗi.
"Mẫu phi thiên vị lão Tứ, không chịu cứu bổn vương. Bà ta sớm muộn gì cũng hối hận thôi. Lão Tứ thì là thứ gì? Hút Ngũ Thạch Tán đến ngu dại rồi, cũng xứng tranh đoạt ngai vị sao?"
Kỳ thực, Trịnh Quý phi yêu thương Tam Hoàng tử nhất. Bà dặn hắn kiên nhẫn chờ, đợi lão Hoàng đế nguôi giận rồi sẽ cứu hắn ra.
Thời gian này, bà thường gửi vàng bạc châu báu đến hoàng lăng, phái cung nữ, thái giám đến thăm nom, thậm chí bánh ngọt mới làm ở Bích Hoa Cung cũng sai người đưa đến để con trai nếm thử.
Duy chỉ có mỹ nhân và mỹ tửu là bà cấm tuyệt.
Bà muốn Tam Hoàng tử đóng vai đứa con hiếu thảo cầu phúc cho phụ hoàng, ăn chay, niệm kinh, dốc lòng thành khẩn. Tam Hoàng tử tính tình cố chấp, một ngày cũng không chịu đợi.
Những lời khuyên bảo của mẫu phi qua tai hắn đều biến thành những lời thoái thác.
Hắn lập tức trở mặt, g.i.ế. c c.h.ế. t cung nữ lớn tuổi mang bánh ngọt đến từ cung Quý phi, lạnh lùng nói:
"Mẫu phi đã không cứu ta, sau này cũng đừng đến nữa."
"Có đến, ta g.i.ế. c từng người một."
Trịnh Quý phi tức đến phát bệnh, phải nằm liệt giường. Bà không thể chăm lo mọi chuyện cho đứa con không chịu lớn này, đành giao phó cho Tứ Hoàng tử chăm sóc tam ca.
Hai huynh đệ từ trước đến nay vốn không hòa thuận.
Trịnh Quý phi chỉ để mắt đến Tam Hoàng tử, hoàn toàn không nhận ra sự hiểm độc của Tứ Hoàng tử.
Tứ Hoàng tử ngoài mặt đồng ý, nhưng thực chất không làm gì cả.
Tam ca đã ngồi trên đầu hắn nhiều năm, giờ rơi vào cảnh khốn cùng, phải ăn nhờ ở đậu trong tay hắn, chẳng phải đáng đời sao?
Hắn không những không tiếp tế hoàng lăng, mà còn dặn thái giám và cung nữ gây khó dễ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!