Ta nhắm mắt trong thoáng chốc, ký ức vụt qua như gió thoảng.
Cúi đầu, từng chữ rõ ràng:
"Nô tỳ tạ chủ long ân."
"Tên Gia Hòa do nghịch thần tặc tử đặt, nô tỳ thấy nhơ bẩn, xin Hoàng thượng ban tên."
Lão Hoàng đế trầm ngâm một lát, trong ánh mắt lộ ra chút hứng thú.
"Dưới đèn, mỹ nhân như ngọc."
"Từ nay, ngươi tên Ngọc Nô."
Trong đại điện, có một ánh mắt rơi trên người ta, sâu thẳm như màn đêm.
Lưng ta chợt lạnh toát.
05
Trịnh Quý phi hận ta.
Bà ta không gặp ta, chỉ bắt ta quỳ dưới gốc cây ngô đồng trước Bích Hoa Cung, không định giờ.
Trời âm u, dưới gối là tuyết đọng chưa tan, trên người là phân chim rơi liên tục.
Trên cây ngô đồng, những con quạ đen như lũ chó đói, kêu lên những tiếng quạc quạc chói tai.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Cánh đen mang theo mùi hôi thối sượt qua má ta.
Bầy chim đói.
Chúng sẽ ăn thịt người.
Cung nữ của Quý phi bôi m.á. u tươi lên mặt ta, thứ dễ thu hút chim nhất.
Ta vừa lạnh vừa sợ.
Xin lão Hoàng đế ban cho ta cái tên, không phải là nhất thời nổi hứng.
Cái tên chính là bùa hộ thân của ta.
Tề Gia Hòa là con gái của nghịch thần tặc tử, thuộc danh sách tru di cả tộc, ban cho Trịnh Quý phi, bà ta có thể dễ dàng g.i.ế. c ta.
Nhưng Ngọc Nô thì khác.
Đó là cái tên do lão Hoàng đế đích thân ban tặng. Như việc nuôi một con mèo hay một con chó, đã đặt tên thì không thể không quan tâm.
Dù không có tình cảm, nhưng ít ra cũng có nguồn gốc.
Có nguồn gốc, thì phải có kết thúc.
Không thể dễ dàng c.h.ế. t trong tay Trịnh Quý phi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!