Lạc Vô Kỳ rời đi.
Chiếc phất trần của ông ta không còn quét qua mặt ta như năm nào, nhưng ánh mắt ông vẫn thấp thoáng một vẻ mờ ám, không khác gì xưa kia. Ta nảy sinh cảnh giác. Ngày trước là Tề Như Ý. Hôm nay lại là chiếc lò sưởi này. Ta mở nắp ra, phát hiện bên trong đang cháy loại than Ngân Sương thượng hạng.
Than Ngân Sương tốt nhất phải có sắc trắng như sương tuyết.
Nhưng loại than này lại ngả sắc đỏ nhàn nhạt.
Hiển nhiên, nó đã bị trộn lẫn bột nhụy hoa nghệ tây (Tạng Hồng Hoa).
Tạng Hồng Hoa có thể gây sảy thai cho nữ nhân mang thai. Nếu tiếp xúc lâu dài, sẽ dẫn đến vô sinh. Hoàng đế cho ta ngôi Hoàng hậu, nhưng lại không muốn ta sinh con. Hắn không chỉ đề phòng ta, mà còn trực tiếp ra tay hại ta.
Ta cười lạnh, ném chiếc lò sưởi xuống tuyết.
"Thỏ khôn chết, chó săn bị thịt; chim bay hết, cung tốt cất vào."Quân vương vô tình, thì đừng trách thần thiếp bất nghĩa.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Những binh sĩ trẻ của Yến trấn vẫn đang chờ lập chiến công.
44
Kể từ đó, trong suốt một năm, ta tận tâm hoàn thành vai trò của Hoàng hậu.
Hậu cung trống trải, ta dâng tấu xin tổ chức tuyển tú nữ trở lại. Tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, những giai nhân như hoàng oanh, yến sào nhanh chóng làm đầy hoàng thành. Hoàng đế ngồi trên cỗ xe dê, rong ruổi dọc theo ngự đạo.
Dê dừng trước cung nào, người trong cung đó được sủng hạnh. Nếu dừng ở giữa hai cung, ngài sẽ sủng hạnh cả hai. Mỗi ngày, rượu ngon mỹ nhân, nhạc hay cờ gấm, Hoàng đế vui chơi quên cả triều chính. Có lần, ngài tự đắc nói:
"Hoàng hậu không có gia thế, sau này cũng chẳng có con. Nàng muốn sống yên ổn, chỉ có thể bám chặt lấy trẫm mà thôi."
Vệ Viễn hầu, Tiêu Triển Vân, nghe vậy, đầy lo lắng:
"Hoàng hậu xử lý chính sự, chẳng khác nào một con gà mái gáy sáng, nhất định sẽ làm loạn triều cương."
Hoàng đế bật cười, đáp:
"Lời này sai rồi. Gia Hòa là một nữ nhân thông minh, trẫm chỉ đang dùng người đúng chỗ. Vả lại, dù nàng thông minh hay lắm mưu kế, thì cũng chỉ là một nữ nhân. Nữ nhân chỉ xứng để so sánh với mèo chó, sao có thể sánh ngang nam nhân?" Tiêu Triển Vân khinh thường nữ giới, coi họ như công cụ trong nội trạch. Đối với Lâm nương tử, hắn chán ghét liền vứt bỏ.
Hoàng đế cũng xem nhẹ nữ nhân, coi họ chẳng khác gì thú cưng. Những lời hứa với ta chẳng khác nào gió thoảng bên tai. Họ đã sai.
Sai hoàn toàn.
Nữ nhân có thể giúp họ dựng nên nghiệp lớn, cũng có thể khiến họ mất hết quyền lực.
Ta sẽ thay mặt tất cả nữ nhân thiên hạ, giành lại danh dự và sự công bằng.
45
Trong cung, ta ngày càng thể hiện sự khiêm nhường, dần trở thành hình bóng như Minh Nguyệt đối với Phương di nương năm nào.
"Chỉ cần có thể làm Hoàng thượng vui, bổn cung nguyện làm bất cứ điều gì."
Mọi người đều cho rằng ta nhu nhược, hèn mọn. Trong yến tiệc, khi Hoàng đế say rượu, ngài còn gọi ta là Ngọc Nô, Ngọc Nô – cái tên mà ta từng mang khi còn là một nô tì. Ta cung kính đáp lại, không hề tỏ ra bất mãn hay phản kháng. Hoàng đế cho rằng mình đã thuần phục được ta.
Hắn yên tâm tận hưởng niềm vui nơi hậu cung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!