Chương 19: (Vô Đề)

31

Mười dặm hồng trang.  

Đỏ thắm phủ kín phố phường.  

Thái giám và cung nữ dọc đường rải tiền đồng, lạc rang, cầu cho dân chúng toàn thành những lời tốt lành:  

Sớm sinh quý tử.  

Cát tường như ý.  

"Long phượng hòa minh."  Minh Nguyệt đích thân trang điểm cho ta, đội lên đầu chiếc phượng quan, khoác lên mình tấm hỉ bào rực rỡ. Mặt ta được phủ bởi khăn voan đỏ thẫm.  Ta, đường đường chính chính, trở thành Vương phi của Ngũ Hoàng tử.  Tối hôm đó, ta còn gửi một phần bánh kẹo cưới vào thiên lao, đặc biệt gửi cho phu thê Khánh Ninh Bá và Tề Như Ý.  Nha hoàn kể lại, ba người họ giống như quỷ dữ, từ bóng tối vươn ra những bàn tay gà gầy guộc tranh giành cả hộp kẹo, sợ rằng mình không ăn được.  

Kẻ nào không giành được thì bới ra từ cổ họng của kẻ khác...  

"Có một nữ nhân bôi phấn thoa son, cất giọng cao vút hát điệu khúc, miệng không ngừng gọi"Tam gia, Tứ gia, Ngũ gia

", loạn cả lên. Ngục tốt nói nàng đã phát điên."  Tề Như Ý, thật sự đã điên rồi sao?  Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.  

Điên rồi, cũng phải lên đoạn đầu đài.  

32

Ngày Khánh Ninh Bá phủ bị xử trảm, ta đã đến xem.  Tề Như Ý tóc tai bù xù, dài ngắn lộn xộn, rối tung từng mảng. Nàng vẫn lẩm bẩm không ngừng.  

Lúc thì dịu dàng, mềm mỏng:  

"Tam gia, thiếp chờ chàng."  

Lúc lại cao ngạo, dữ tợn: 

"Ngươi là cái thá gì?"  

Lúc lại gào khóc thảm thiết:  

"Đừng đánh nữa… không muốn xăm hoa hải đường, đau quá…"  Tên đao phủ uống cạn một bát rượu, rồi ném mạnh bát xuống đất. Tiếng mảnh vỡ còn vang vọng, hắn vung đao lên.  

Ba cái đầu người rơi xuống như quả dưa bị chẻ đôi.  Máu tươi phun trào, thấm đẫm mảnh cỏ dưới chân đao phủ.  

Được tưới máu, cỏ ấy mọc càng tốt tươi.  Ân oán giữa Khánh Ninh Bá phủ và ta, đến đây đã khép lại.  Kẻ từng là tiểu thư thấp hèn trong mắt mọi người, từng bước tính toán kỹ lưỡng.  

Cuối cùng, ta vẫn là người chiến thắng.  Ta dặn gia nhân:  

"Chuẩn bị ba cỗ quan tài, để an táng cho họ."  Ngũ Hoàng tử nói:  

"Gia Hòa, nàng rốt cuộc vẫn mềm lòng."  Ta không phản bác.  

Ta cần kiểm tra ba t.h. i t.h. ể ấy, để chắc chắn không có chuyện tráo đổi. Những trò lấy cây làm hoa trong thiên lao không thiếu, nếu để kẻ nào trốn thoát, sẽ thành mối họa về sau.  Kiểm tra xong, ta xác nhận cả ba đã c.h.ế. t thật.  

"Hỏa táng đi, lấy tro cốt rải lên mộ mẫu thân ta. Để bà dưới suối vàng cũng biết, con gái bà đã trả thù được cho bà."  Trên bầu trời rực sáng, có một đám mây lớn, thoáng như bóng một người chèo thuyền hái sen.  

Gió thổi qua, bóng người khẽ ngoái lại mỉm cười, rồi tan biến dần.  🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Ta rơi hai hàng nước mắt.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!