Chương 12: (Vô Đề)

Sự dịu dàng uyển chuyển của Tề Như Ý.  

Khánh Ninh Bá phủ từng dạy ta, nhưng ta không muốn dùng.  

Ta muốn đập đầu chảy m.á. u để nói cho thế gian rằng, nữ nhân cũng có thể đi trên đại lộ, hiên ngang chính chính mà nắm giữ quyền lực trong tay.  Quyền mưu như biển gió trăng vô tận.  

Giặc có thể đến.  

Ta cũng có thể đến.  

18

Trên đời có rất nhiều con đường để đi, ta chưa bao giờ tự nhốt mình vào một lối đi duy nhất.  

Không có kẻ thù vĩnh viễn.  

Chỉ có lợi ích vĩnh hằng.  

Hoàng thất đầy dục vọng, sao chỉ mình Ngũ Hoàng tử có điểm yếu?  Ta rời đi gọn gàng, dứt khoát.  

Trước cổng cung, một chiếc xe ngựa xanh ngọc, rèm tơ lụa đang lặng lẽ chờ.  

Người đến đón ta chính là con gái của Trịnh Quý phi — Minh Nguyệt Công chúa.  

Hôm tế tổ ở hoàng lăng, nàng là người cho mèo ăn.  

Nữ nhân rơi xuống nước cũng là nàng.  Trịnh Quý phi không phải một người mẹ đủ tốt.  

Bà có hai con trai, một con gái. Giống như các ngón tay có ngón dài ngón ngắn, tình mẫu tử của bà cũng phân chia rõ ràng.  

Tam Hoàng tử chiếm tám phần mười.  

Tứ Hoàng tử chiếm một phần mười.  

Phần còn lại, sau khi trừ đi sự ưu ái dành cho người nhà mẹ đẻ, chỉ còn chút vụn vặt mới đến tay Minh Nguyệt.  Minh Nguyệt không được mẫu thân yêu thích, hai người ca ca cũng thường bắt nạt nàng.  

Tam Hoàng tử từng ném con mèo nhỏ của nàng từ trên tường thành xuống, chỉ để xem liệu mèo có chín mạng hay không.  

Máu đỏ loang đầy đất.  

Minh Nguyệt khóc đến xé lòng, nhưng lại bị Quý phi trách mắng:  

"Khóc cái gì mà khóc? Đối với ngươi, huynh trưởng không quan trọng bằng con súc sinh kia sao?"  Tứ Hoàng tử thường ném sâu róm lên đầu nàng, trút cơn giận vì bị Tam ca bắt nạt:  

"Nếu ngươi còn dám khóc, Tứ ca sẽ ném ngươi như ném con mèo nhỏ đó, ha ha!"  

Quý phi chỉ cười mắng nàng ngu ngốc.  

Mọi người đều nói với Minh Nguyệt:  

"Ngươi không quan trọng."  

"Ngươi là công chúa, còn gì bất mãn sao?"  

"Ngươi nên hy sinh cho mẫu phi và các ca ca của mình..."  Nàng hận mẫu thân và các ca ca.  

Nàng khao khát được quan tâm, yêu thương.  

Nhưng bản tính nàng yếu đuối, chỉ biết trốn trong góc mà khóc một mình.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!