Chương 1: (Vô Đề)

(Văn án)

Tại cung yến, đích tỷ nhận được một tấm thiệp trải đầy hoa. Sắc mặt nàng lập tức thay đổi, ra lệnh ta đi bẻ cành mai.

Mai viên hoang vu, không bóng người.

Tam Hoàng tử say rượu, ngỡ rằng đích tỷ đến, liền thô bạo xé toạc y phục của ta.

Đích tỷ chậm rãi xuất hiện, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ:

"Tề Gia Hòa, ngươi thật vô liêm sỉ, lại dám quyến rũ Tam Hoàng tử! Tề gia không có thứ nữ nhân như ngươi, xin Hoàng thượng cứ tùy ý xử trí."

Ta bị mang tội danh ô nhục, bị đánh đến ch.. ết tại chỗ.

Đích tỷ mang danh đại nghĩa diệt thân, được khen ngợi hết lời, cuối cùng trở thành sủng phi đứng đầu lục cung.

Khi trọng sinh tỉnh lại, đích tỷ vẫn đang cầm tấm thiệp hoa, ánh mắt lóe lên:

"Gia Hòa, mau đi bẻ một cành mai Kim Tiền Lục Ngạc."

01

Ta không động đậy.  

Nghiêng đầu nhìn đích tỷ, nàng ngũ quan tinh xảo, nhưng sắc mặt u ám, giống như bầu trời đen đặc mờ đục phía trên kia.  

Kiếp trước, chính nhành mai kia đã hại ch.. ết ta.  

Ta âm thầm siết chặt nắm tay.  

Trọng sinh trở lại, sao có thể để bi kịch tái diễn?  

Thấy ta vẫn không động, đích tỷ lộ vẻ nôn nóng, cắn răng nói:  

"Trịnh Quý phi thích nhất là lục mai. Nếu làm nàng ta hài lòng, ngươi sẽ không phải gả cho vị Thượng thư Hình bộ hơn sáu mươi tuổi kia nữa."  

Còn không mau đi!  

Hoa mai nở, hương thơm dìu dịu lan tỏa.  

Tấm thiệp đầy hoa kia, chính là Tam Hoàng tử say rượu gửi đến.  

Hắn muốn giữa hoàng cung, trong mai viên, diễn một cảnh

"trời làm màn che, đất làm giường", chỉ để thoả mãn thú vui kích thích.  

Đích tỷ không muốn.  

Nợ phong lưu do chính nàng gây ra, lại muốn lừa ta làm kẻ ch.. ết thay.  

Ta cũng không muốn đâu.  

02

Ta là thứ nữ thấp hèn nhất trong Khánh Ninh Bá phủ — Tề Gia Hòa.  

Cái sự thấp hèn ấy bắt nguồn từ mẫu thân ta.  

Bà đã khiến Khánh Ninh Bá phủ mất hết mặt mũi.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!