Có một người đàn ông rảo bước như gió bước vào sảnh chờ, mày rậm mắt nhỏ, dáng người không cao, tóc cạo rất ngắn. Bước chân hắn khựng lại một chút, hơi cau mày nhìn dòng người đông đúc xung quanh.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Trương Tiệp vừa đi vừa gọi, "Tiểu Chu, Tiểu Chu đâu rồi?"
Cậu thanh niên trẻ gọi là Tiểu Chu lên tiếng, chạy từ trong ra ngoài: "Sao vậy đạo diễn Trương?"
Mọi người nghe tiếng dồn dập nhìn sang người đàn ông mặt mày khó ở bên kia.
"Đang làm gì đây?" Trương Tiệp vừa mở miệng đã là giọng chất vấn, "Sao nhiều người thế này?"
Tiểu Chu chậm rì rì đáp: "Thử vai ạ…"
"Thử vai?" Trương Tiệp quét một vòng người xung quanh, "Cậu tuyển chọn tài năng đấy à? Thông báo thử vai là ai đưa ra? Không viết rõ ràng yêu cầu à?"
"Là đạo diễn Dương." Giọng Tiểu Chu ngày càng nhỏ, "…Chắc là yêu cầu mở rộng ra một chút."
Trương Tiệp không nhịn được bảo: "Nhanh bỏ đi, đuổi hết những người này đi, làm như chọn cải trắng không bằng."
Thời Dẫn ở bên cạnh nhìn, thầm nghĩ người này độc mồm độc miệng thật. Cậu thấy anh đạo diễn này đi ngang qua mình, bỗng dừng bước, quay lại nhìn cậu.
Đạo diễn lùi về sau một bước, hỏi Thời Dẫn: "Cậu thử vai nào?"
Tầm mắt Thời Dẫn thoáng qua vai hắn, thấy dáng vẻ ủ rũ ra về của các diễn viên tới thử vai. Cậu hơi sửng sốt, ngẩng lên: "Em không tới thử vai."
"Không phải à?" Trương Tiệp ngờ vực, sau đó lại hỏi: "Thế cậu có hứng thú đóng phim không?"
"Dạ?"
Trương Tiệp đưa cho cậu một tấm danh thiếp, giới thiệu gọn ghẽ: "Trương Tiệp. Bộ phim thử vai hôm nay có một nhân vật tôi chưa tìm được diễn viên phù hợp."
Thời Dẫn không nhận, bảo: "Em thật sự không phải tới thử vai đâu, em cũng không biết diễn xuất."
"Có nhiều diễn viên không biết diễn lắm, còn không đẹp bằng cậu mà vẫn kiếm được đầy tiền." Trương Tiệp nhét danh thiếp vào tay cậu, "Tôi cần một bình hoa, giống cậu vậy."
"…" Câu này sao nghe cứ như mắng người thế nhỉ.
"Cậu là con lai?" Trương Tiệp hỏi.
Thời Dẫn hơi bất ngờ: "… Đúng vậy."
"Tôi nói này." Trương Tiệp ngắm nhìn gương mặt cậu, "Lai nước nào?"
"Bà ngoại là người Đức."
Mắt nhìn của Trương Tiệp rất tốt vì ngũ quan Thời Dẫn không rõ cảm giác ngoại quốc lắm, chỉ có màu mắt và màu tóc là nhạt hơn so với người Trung Quốc thuần.
"Cậu đừng từ chối vội thế, cứ nghĩ kĩ đi." Trương Tiệp nhìn đồng hồ đeo tay, "Nghĩ kĩ rồi thì gọi số trên danh thiếp cho tôi."
"Đạo diễn Trương…" Tiểu Chu phía sau lí nhí khuyên nhủ: "Qua loa quá đạo diễn ơi, có cần phải thương lượng lại với đạo diễn Dương một chút không, bên đấy nhắm được hai sinh viên Hý kịch Trung Ương rồi."
"Nhắm rồi thì thế nào." Trương Tiệp quay lại nhìn cậu ta, "Cậu bảo đạo diễn Dương gọi Chu Đình Ngộ – tác giả nguyên tác tới đây gặp cậu ta xem có phù hợp không, tôi không hề chọn qua loa."
Trương Tiệp vội tới cho diễn viên thử vai nên lại rảo bước như bay đi mất.
Dụ Duy Giang vừa vào phòng thử vai, Trương Tiệp đã vào ngay phía sau. Ngoài một máy quay, trong phòng có một cái bàn, sau bàn có ba cái ghế. Đạo diễn và phó đạo diễn đều đã đến, còn một vị trí trống dành cho tác giả "Gió ngầm".
Thừa Nam cũng ở đây, cậu chàng và Dụ Duy Giang cùng thử vai cho một bộ phim. Lúc mới thấy Dụ Duy Giang cậu kích động lắm.
Trương Tiệp bắt tay Dụ Duy Giang và Thừa Nam rồi ngồi về chỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!