Chương 2: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hoá ra dòng người phía trước đột ngột ùn lại vì có người bị ngã.

Lương Tử Hưng dừng lại giúp một tay, đội fans vây quanh cũng dừng lại theo. Thời Dẫn nghe tiếng chụp ảnh tách tách tách khắp tứ phía, khéo chuyện này lại sắp lên top tìm kiếm rồi đấy.

Cậu lấy tiêu đề hộ luôn rồi: #Lương Tử Hưng – năng lực bạn trai Max#

Thời Dẫn ngẩng lên nhìn Dụ Duy Giang, thấy anh đã đeo khẩu trang vào.

"Cậu vẫn còn là học sinh phải không?" Dụ Duy Giang nhìn cậu, tiếng bị khẩu trang cản lại trở nên càng trầm, "Về nhà sớm đi."

Dứt lời, anh kéo vali bước về hướng ít người.

Thời Dẫn ôm máy ảnh chạy theo: "Trợ lý của anh không tới đón anh ạ?"

"Hôm nay là lịch trình cá nhân."

"Anh nhớ dùng mặt nạ xông hơi mắt kia nhé, hiệu quả giảm mệt mỏi tốt lắm." Thời Dẫn dừng lại tại chỗ, vẫy tay với anh, "Tạm biệt, anh đi đường cẩn thận."

Cậu thấy đuôi mắt Dụ Duy Giang hơi cong lên gần như chẳng nhận ra: "Ừ, tạm biệt."

Nửa tiếng sau, Thời Dẫn mở weibo, quả nhiên, Lương Tử Hưng lên top tìm kiếm rồi. Vừa vào xem đã thấy ảnh chụp cậu ta đỡ bạn fan bị ngã dậy, còn có cả video, thể hiện đầy đủ vẻ đẹp trai và phong độ của cậu ở mọi góc.

Thời Dẫn mở bình luận đọc.

Nửa tiếng đồng hồ 3000+ bình luận. Hàng đầu đều là fans, mấy cái tiêu đề này không cần phải kiểm soát bình luận, trông mức độ phổ biến có vẻ cao nhưng theo như kinh nghiệm của cậu nhìn thì, tám chín phần mười cái top tìm kiếm này là công ty mua.

Thời Dẫn chậc khẽ một tiếng.

Có thị trường tốt thật đấy, công ty sẽ nhanh chóng tăng độ hot cho bạn.

Dụ Duy Giang quay về nơi ở.

Vừa kéo vali vào, điện thoại đã reo vang.

"Ba." Dụ Duy Giang nghe điện thoại, bước tới ban công tưới cây.

"Về rồi à?"

"Vâng."

"Sức khoẻ ông con thế nào rồi?"

"Có tinh thần lắm."

Người đàn ông đầu bên kia điện thoại trầm giọng bảo: "Rỗi rãi thì qua chơi, bà con đi rồi. Ông còn một mình không thấy sa sút vì không nói ra miệng thôi."

"Vâng, con nhận nuôi một con chó con cho ông rồi. Ông thích lắm." Dụ Duy Giang cầm kéo tỉa mấy chiếc lá nhài úa.

"Ba tắt đây, giữ gìn sức khoẻ."

"Vâng, tạm biệt ba."

Tiếng chuông cửa vang, Dụ Duy Giang đặt bình tưới xuống, ra mở cửa.

Một cậu thanh niên gầy gầy mà nhanh nhẹn đi từ cửa vào. Cậu cắt tóc húi cua, mặt mũi hồng hào.

Hình Kiêu – quản lý kiêm trợ lý của Dụ Duy Giang. Năm đầu tiên, Dụ Duy Giang cũng có quản lý riêng. Tuy nhóm quản lý không đầy đủ nhưng không tệ đến nỗi quản lý và trợ lý đều là cùng một người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!