Sáng hôm sau, Lương Văn Kiêu nghĩ tới chuyện tối nay phải đến nhà "đối tác kiêm bạn bè bình thường" làm khách, nên cần chuẩn bị chút quà. Anh dứt khoát lôi Trần Tễ còn đang ngủ nướng ra khỏi giường, bắt cậu đi cùng để mua đồ.
Thông thường, với mối quan hệ trên mặt bàn của cả hai, chỉ cần mang theo một chai rượu ngon và một hộp trà thượng hạng là đủ phép tắc. Dù sao Lương Văn Kiêu cũng là người của phía đầu tư, không cần quá săn đón gia đình của ông chủ công ty được đầu tư.
Đầu tiên, anh đưa Trần Tễ đi chọn rượu, nhắm trúng một chai rượu nội địa đang rất nổi – Ao Yun 2019, sau đó lại đi mua trà, chọn đúng loại Bá Vương Thanh Bính mà mẹ Trần thích uống.
Hai món quà này vừa kín đáo vừa có gu, tổng cộng chưa đến năm nghìn tệ, rất hợp với vị thế thương trường của đôi bên.
Thế nhưng Lương Văn Kiêu thấy cầm hai thứ này trên tay vẫn hơi trống trải, bèn bàn với Trần Tễ xem có nên mua thêm gì không.
Trần Tễ vốn đang tiếc giấc ngủ ngon, ngồi trong xe ngáp dài: "Lương tổng, anh có đi tay không mà đến nhà em cũng vẫn niềm nở tiếp đãi thôi. Dù sao anh cũng là Thần Tài, mang hơn hai chục tỷ đến cho Dược Dương bọn em cơ mà."
Khóe môi Lương Văn Kiêu hơi nhếch: "Nhưng lúc đến anh dự định sẽ mang hơn ba mươi tỷ cơ."
Tuy Trần Tễ không rõ yêu cầu thành tích mà Thượng Phong đặt ra cho Lương Văn Kiêu là bao nhiêu, nhưng theo hợp đồng đánh cược hai bên ký, trong hai năm hợp tác, Dược Dương phải mang lại ít nhất 540 triệu lợi nhuận cho nhà đầu tư.
Dựa vào cách làm việc của Lương Văn Kiêu suốt năm qua, Trần Tễ hiểu anh không bao giờ chỉ đặt mục tiêu ở mức tối thiểu.
Câu "hơn ba chục tỷ" nghe thì giống như nói đùa, nhưng Trần Tễ biết rõ, đó thực sự là tham vọng của Lương Văn Kiêu.
Mà trùng hợp thay, bản thân cậu cũng vậy.
Chính vì thế, suốt hơn một năm qua sự hợp tác giữa hai người ngày càng ăn ý, dưới nhịp bước thống nhất, những tham vọng riêng lẻ dần dần trở thành mục tiêu có thể chạm tay tới.
Trần Tễ cũng rất mong chờ giây phút ấy, nhưng nghĩ đến việc hơn nửa năm nữa Lương Văn Kiêu sẽ rời khỏi Dược Dương, trong lòng lại thoáng dâng lên chút man mác khó tả.
Cảm giác xa lạ này khiến cậu khó chịu, bèn trừng mắt một cái: "Anh giỏi lắm, không thèm diễn nữa. Nghe vậy hóa ra em mới là Thần Tài của anh đấy, sau này phải đối xử tốt với ông đây hơn chút."
Lương Văn Kiêu véo nhẹ má cậu: "Anh đối xử với em chưa đủ tốt sao?"
Trần Tễ bĩu môi, không đáp.
"Sao vậy?" Lương Văn Kiêu nhìn cậu.
Trần Tễ liếc anh một cái, quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe, bỗng dưng buông một câu chẳng đầu chẳng đuôi: "Chờ Thượng Phong rút vốn, em sẽ trả lương thật cao để mời anh về Dược Dương, đồng CEO kiêm phó chủ tịch hội đồng quản trị."
Lương Văn Kiêu bật cười: "Sao thế, em khao khát làm sếp của anh đến vậy à?"
"Đúng thế, ai mà không muốn có nhân tài như Lương tổng chứ."
Anh vươn tay nắm lấy tay cậu, siết chặt, giọng trầm ấm: "Cảm ơn Trần tổng đã coi trọng, nhưng anh tin rằng, cho dù không có anh, em cũng có thể đưa Dược Dương đi xa hơn, tốt hơn."
Trần Tễ khẽ thở dài.
Ừ, đúng như dự đoán.
Thật ra cậu từng lén nhờ người hỏi thăm trợ lý của anh
- Daniel, biết được Lương Văn Kiêu là người thân cận của Phong Trọng Lễ, nhà sáng lập Thượng Phong. Trong nội bộ có lời đồn rằng Phong Trọng Lễ coi anh là người kế nghiệp, đích thân bồi dưỡng nâng đỡ từng bước.
Làm công nghiệp và làm đầu tư vốn là hai con đường khác hẳn, Lương Văn Kiêu có thể dành hai năm để giúp một công ty công nghiệp phục hồi, nhưng điều đó không có nghĩa anh sẵn sàng đổi hướng cả sự nghiệp, từ bỏ đầu tư để dấn thân vào thực nghiệp.
Trần Tễ biết cơ hội lôi kéo anh về gần như bằng không, vốn dĩ cậu cũng chỉ thuận miệng thử hỏi, chẳng đặt kỳ vọng gì, nhưng khi nghe anh từ chối khéo, trong lòng vẫn thoáng chút hụt hẫng.
Đúng là tự rước bực vào mình trong những ngày Tết, chán chẳng buồn nói.
Trần Tễ không thích bầu không khí cụt hứng, cũng chẳng muốn bị vấp vì mấy chuyện đã lường trước, cậu thở dài một tiếng, bỏ qua, quay lại chủ đề trước: "Có thể mua thêm giỏ hoa quả, loại to và nặng, để anh xách cho đã tay."
Lương Văn Kiêu gật đầu: "Được, vậy chúng ta chọn một giỏ hoa quả đẹp, sau đó anh mời em đi ăn trưa. Trưa nay muốn ăn gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!