Dưới sự kiểm soát chuẩn xác của cố vấn chiến lược, sự đốc thúc trực tiếp của CEO cùng sự phối hợp nhịp nhàng giữa các bộ phận, bộ sưu tập hợp tác giữa bộ phận DTC và Vice Cupid đã cho ra đời nhiều sản phẩm bùng nổ, đạt được thành tích doanh số ấn tượng. So với hai năm trước, khi vì tang cha mà Trần Tễ phải tạm dừng dòng sản phẩm này với kết quả ảm đạm, nay doanh số đã tăng trưởng hơn 500%.
Kế hoạch hợp tác 「Y
-FLY+」 được khởi động lại như mong đợi, hình tượng IP "Dược Dược – Dương Dương" cũng thử nghiệm thành công, chính thức bước vào vận hành lâu dài. "Con thuyền Theseus" mà Trần Tễ khởi động từ bốn năm trước, sau bao bão giông, cuối cùng đã trở thành một mắt xích quan trọng trong công cuộc tái thiết thương hiệu.
Dù dòng sản phẩm này chỉ chiếm chưa đến 20% tổng doanh số toàn thương hiệu, nhưng trong thời đại lưu lượng, một lần thoát vòng cũng đủ khiến thị trường chú ý, hình thành hiệu ứng xoay vòng. Phòng công chúng liền nhân cơ hội xây dựng câu chuyện thành công điển hình với trọng tâm "bé cưng thoát vòng", hiện diện càn quét khắp các nền tảng xã hội, tích lũy động lực cho con đường đi lên của DTC.
Xong xuôi dự án, Lương Văn Kiêu lại rời đi mấy ngày, thay mặt Thượng Phong sang Singapore dự một hội nghị nội bộ ngành đầu tư.
Ngày trở về, anh hẹn Trần Tễ ăn tối.
Khác với lần trước, bữa tối lần này không phải ở nhà hàng mà ở chính nhà anh, gọi sashimi và sushi về bày lại vào chén đĩa đẹp mắt, đặt ngay ngắn trước mặt Trần Tễ.
Trần Tễ cảnh giác với sự bất thường này: "Bày đặt trang trọng thế này làm gì, không lẽ muốn hẹn hò với tôi à?"
Lương Văn Kiêu: "Sao, không muốn hẹn với tôi?"
Trần Tễ nhướng mày: "Chuyện quan trọng nhất giữa chúng ta còn chưa giải quyết, làm mấy trò màu mè này cũng vô ích, anh tưởng tôi ngây thơ dễ lừa à, ăn vài bữa cơm là bị anh dụ lên giường?"
Lương Văn Kiêu chậm rãi đáp: "Dạo này cậu cứ nhấn mạnh với tôi là không dễ bị lừa, có phải đang ngầm nhắc tôi nên cố gắng thêm chút nữa không?"
Trần Tễ bật cười: "Mơ đẹp nhỉ."
Anh gắp một con tôm Botan, chấm wasabi với nước tương rồi đưa đến miệng Trần Tễ: "Nếm thử đi."
Trần Tễ mở miệng ăn luôn, không quên châm chọc: "Lão Lương, công nhận anh cũng biết tạo giá trị cảm xúc thật đấy, đổi lại là người khác chắc anh thành công từ lâu rồi. Hehe, có phải chưa từng gặp đối thủ khó nhằn như tôi không?"
Lương Văn Kiêu không đút nữa, chỉ gắp một miếng nhum biển cho mình: "Cậu mà cũng tính là đối thủ khó nhằn sao? Tôi cũng chẳng rõ tình hình chung thế nào."
Trần Tễ: "Bớt giả bộ đi."
Lương Văn Kiêu: "Thật đấy, tôi không có nhiều kinh nghiệm."
Trần Tễ: "Đừng nói là chưa từng yêu ai nhé? Nói thế thì không đời nào tôi tin."
Lương Văn Kiêu: "Từng yêu rồi, nhưng chưa từng theo đuổi ai."
Trần Tễ: "Ý là tôi là người đầu tiên được anh theo đuổi à? Ồ, cũng vinh dự phết."
Lương Văn Kiêu: "Nhưng tôi cũng đâu có theo đuổi cậu, mời ăn một bữa cơm đã tính là theo đuổi rồi sao?"
Trần Tễ nghẹn lời, cắn mạnh một miếng sushi: "Được, anh không theo đuổi tôi, vậy để tôi theo đuổi anh, anh cho tôi lên trên có được không?"
Lương Văn Kiêu nhếch môi: "Ý cậu là, nếu tôi muốn theo đuổi cậu, thì cậu sẽ cho tôi lên trên?"
Trần Tễ: "…Tôi đâu có ý đó, mơ đi."
Miệng thì chiến đấu, nhưng cơ thể lại chẳng mấy khi chịu nghe lời.
Cơm nước xong, Lương Văn Kiêu dọn bát đĩa vào máy rửa, vừa định rửa trái cây, Trần Tễ đã dán sát lấy anh từ phía sau.
Tuy chưa bao giờ đi đến bước cuối cùng nhưng cả hai đã dần quen thuộc với cơ thể nhau, một nụ hôn, một cái chạm đã dễ dàng khơi dậy h*m m**n.
Lương Văn Kiêu vừa rửa nho vừa hôn đáp lại, từng quả nho rửa sạch được anh đưa tận tay cho Trần Tễ.
Trần Tễ không ăn một mình, hầu như quả nào cũng chia sẻ cùng anh.
Thêm một trận chiến súng ngắn từ bếp lan sang phòng khách.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!