Mùng hai Tết, ngày nghỉ lễ, 5 giờ rưỡi sáng tại nơi có múi giờ GMT+5.
Lương Văn Kiêu bị đánh thức bởi những tiếng báo tin nhắn vang lên liên hồi, anh cầm điện thoại lướt mở màn hình, trong hàng loạt tin chưa đọc nhanh chóng tìm ra nguồn gốc của tiếng chuông.
Đó là một đường link video do trợ lý Daniel gửi đến, nội dung video là một đoạn cắt từ buổi livestream tối qua của cậu hotboy mạng @Thiên Chân Tiểu Bạch Long, bạn trai cũ của Trần Tễ.
["Dạo này phòng livestream vắng quá, các anh chị chắc bận ăn Tết, không ai để ý đến em nữa, em vừa thất tình không lâu, đang cần mọi người an ủi đây.
Thật ra cũng không cố tình giấu đâu, định chờ tình cảm ổn định rồi sẽ công khai, ai ngờ… thôi thì…
Người kia là ai hả? Emmm… cũng muốn cho mọi người xem ảnh lắm, một anh đẹp trai, mặt và dáng đều đỉnh, trên thuyền cũng rất đỉnh… haha em lừa mọi người làm gì chứ, thật đó. Cũng coi như người của công chúng, ai từng gặp cũng bảo đẹp trai.
À không, không phải hotboy mạng cũng không phải minh tinh, là phú nhị đại, thiếu gia của một thương hiệu nào đó, từng lên báo nhờ nhan sắc hút fan… Không được, nói thêm nữa là lộ chứng minh thư mất haha.
Thôi, quay lại chuyện tình cảm của em đi. Các bảo bối à, trước kia em không tin, giờ mới biết bisexual đều là trai tồi, vừa đẹp trai vừa có tiền càng tồi hơn. Nhưng mà biết làm sao được, 1 không tệ thì 0 chẳng yêu…
Không biết anh ấy có đang xem livestream của em không, thôi không nói xấu nữa, em còn mong tái hợp lại mà. Anh yêu, anh có ở đó không?…"]
Xem xong, Lương Văn Kiêu khẽ thở dài, đưa tay xoa thái dương vì thiếu ngủ.
Kỳ nghỉ chính thức kết thúc rồi.
Anh bấm gọi cho trợ lý, Daniel lập tức bắt máy, giọng căng thẳng pha chút gấp gáp:
"Lương tổng, cái tài khoản Thiên Chân Tiểu Bạch Long kia vừa đổi tên rồi, đổi thành "Tiểu Bạch Long mong mùa mưa". Trong phần bình luận đã có người bắt đầu đoán ra…"
"Daniel, vất vả cho cậu rồi, tin tức này rất kịp thời." Lương Văn Kiêu cắt ngang, giọng bình thản áp xuống sự hoảng hốt của đối phương. "Chuyện này để tôi xử lý, mau đặt vé từ Sri Lanka về Bắc Kinh."
"Vâng, Lương tổng!"
"Còn nữa, gọi cho Trần Tễ, bảo cậu ta giữ im lặng, chưa có sự cho phép của tôi thì không được liên hệ với bên kia."
"Được, tôi sẽ liên hệ thư ký của anh ấy đặt lịch rồi gọi sau."
"Không cần đặt lịch, bây giờ gọi ngay."
"Ngay bây giờ? Ơ… gọi thẳng cho anh ấy sao?"
"Đúng, không nghe thì gọi tiếp, gọi cho đến khi bắt máy mới thôi."
"Lỡ tắt máy thì sao ạ?"
"Cậu ta sẽ không tắt máy."
"… Vâng, tôi hiểu rồi."
Tết này Trần Tễ cũng không ở trong nước.
Cậu đang ở Anh thăm em gái đi học và bồi mẹ đọc sách, ban ngày đưa mẹ con công chúa đi dạo mua sắm, mệt rã rời, giờ phút này ngủ say như chết.
Bị cuộc gọi của trợ lý Lương Văn Kiêu đánh thức, phản ứng đầu tiên của cậu là muốn dập máy, nhưng nghĩ tới thân phận hiện tại, cậu hít sâu một hơi, nén cơn giận, cố gắng nghe điện thoại như một doanh nhân trưởng thành.
Biết được cậu hotboy mạng vừa chia tay không lâu đang lên mạng tung tin, Trần Tễ lập tức nổi nóng: "Chuyện này tìm tôi làm gì, tìm Lương tổng của các cậu ấy!"
Nghe nói Lương Văn Kiêu đã ra tay ngay lập tức cậu mới yên lòng, thoải mái vươn vai: "Ồ, thế à, vậy làm phiền Lương tổng rồi."
Chiều hôm sau, chuyến bay của Lương Văn Kiêu hạ cánh xuống sân bay thủ đô.
Công ty vẫn còn nghỉ lễ, không có tài xế đến đón, anh tự bắt taxi về nhà. Trên đường vừa gọi điện trấn an ông chủ bên Thượng Phong, vừa sắp xếp công việc cho bộ phận truyền thông của Tập đoàn Dược Dương. Về đến nhà lại lập tức bật máy tính, mở tài liệu cố vấn pháp lý vừa gửi, còn gửi thêm vài bao lì xì trong nhóm công việc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!