Chương 31: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Queenie_Sk

Kết thúc một ngày, Thư Tần theo chân Vũ Minh làm năm ca phẫu thuật.

Ca phẫu thuật cuối cùng đến hơn sáu giờ mới hoàn tất, cô mặc áo blouse cùng Vũ Minh ra phòng hội chẩn.

Thang máy chưa tới, Vũ Minh đang nghe điện thoại, Thư Tần không có việc gì để làm nên cô lấy quyển sổ cô thường dùng để ghi chép ra xem.

Những yếu điểm trong gây mê được Vũ Minh chỉ ra đều không thể tìm được ở trong sách giáo khoa nên cô đã quen phải ghi lại.

Vũ Minh nghe điện thoại xong, ánh mắt anh rơi vào quyển sổ trên tay cô. Vật này nhìn khá quen mắt, bình thường trong khi nghỉ giữa các ca phẫu thuật thường thấy cô lấy ra.

"Đây là sổ ghi chép của cô à?"

Anh cất điện thoại vào túi quần.

Đúng ạ! Cô đọc chăm chú một trang nội dung về hoạt chất Cardiac glycoside (1) và chứng rối loạn Kali máu (2).

(1) Là một hoạt chất dùng để điều trị suy tim và tim đập không đều, ảnh hưởng lượng kali trong máu.

(2) Thuốc là một nguyên nhân dẫn đến rối loạn kali máu, nếu lượng kali tăng/giảm quá cao sẽ đe dọa tính mạng do ảnh hưởng đến nhịp tim.

Thang máy đến rồi, hai người một trước một sau đi vào.

Viết nhiều thế à?

"Vâng, từ ngày đầu tiên đặt chân vào khoa em đã bắt đầu ghi chép!" Cô nghe ra được anh khá tò mò nên đưa quyển sổ cho anh,

"Anh xem đi, đây là giáo sư Cố dạy, còn đây là trọng điểm sư huynh chỉ cho em."

Anh lật qua lật lại, nói là anh hướng dẫn cô, nhưng nhìn kỹ lại khoảng thời gian này giáo sư Cố còn chỉ bảo cô nhiều hơn anh.

Bên trong có một đoạn ghi chép về

"Lưu lượng máu đến phổi khi hít vào thuốc gây mê", ở phía dưới cô còn cố tình vẽ thêm ký tự ngôi sao.

Anh nhớ cái này là do anh dạy cô, xem ra tất cả những lời anh nói cô đều nhớ rất kỹ.

Cảm giác này tựa như đang đi giữa tiết trời oi bức được uống một dòng nước mát lạnh, lồng ngực anh lập tức cảm giác thoải mái, anh trả lại cho cô, nhưng không hiểu sao cũng cúi đầu thấp xuống:

"Thời gian này tôi khá bận, chờ hết bận sẽ hướng dẫn cô cẩn thận hơn!"

Trong không gian chật hẹp chỉ có cô và anh, anh lại kiên nhẫn và dịu dàng hơn bình thường, bên tai cô tựa như có ai thở nhẹ một hơi, ngưa ngứa và man mát.

Hơi thở sạch sẽ, giọng nói nhẹ nhàng, cho dù tức giận cũng không bao giờ cao giọng, nếu nói chuyện lâu hơn một chút thì sẽ có cảm giác bị thu hút một cách kỳ lạ. Đúng như Thịnh Nhất Nam nói, từ đầu đến chân Vũ Minh đều tỏa ra khí chất nam tính.

Cô xoa lỗ tai nhằm xóa bớt cảm giác kỳ lạ kia.

Xoa đến khi không còn ngứa nữa mới ngẩng đầu nhận quyển sổ trong tay anh: Vâng!

Anh nhìn chằm chằm cửa thang máy, ngón tay của cô vừa rời đi, ánh mắt của anh bất giác lệch về một hướng. Anh chợt phát hiện vành tai của cô rất thú vị, không chỉ mềm mại mà còn trắng như ngọc.

Vũ Minh nhớ khi còn bé nhà anh có trồng một loại hoa, khi đó anh mới chỉ sáu bảy tuổi, bông hoa ấy trông rất đẹp, anh không nhịn được liền thò tay hái, chơi một lúc lại tò mò bỏ nó vào miệng, ấn tượng mùi vị lúc đó không ngọt cũng không chua.

Vành tai của cô rất giống nụ hoa ấy, nhưng không biết sẽ có hương vị gì.

Không được, không được… nghĩ lung tung gì thế này. Anh nhíu mày, nhắm mắt lại.

Đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra, cũng may cô vẫn đọc sổ tay, anh cúi đầu đọc tin nhắn, bước ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!