Chuyển ngữ: Queenie_Sk
Cố Phi Vũ đợi mãi không thấy Vũ Minh trả lời:
"Nói đi chứ, dựa vào đâu tớ phải nhường cơ hội này lại cho cậu?"
Vũ Minh trả lời:
"Thật sự vừa rồi tớ không biết gia đình cô ấy xảy ra chuyện nên có hơi quá đáng!"
Cố Phi Vũ gật gù:
"Được đó, một cô nhóc hiền lành mà có thể tức đến như vậy, cậu thật sự có bản lĩnh. Nói đi, cậu đã làm chuyện xấu xa gì?"
Vũ Minh không đáp, bước nhanh đến bãi đỗ xe, đảo mắt tìm xe Cố Phi Vũ, ngữ điệu mất kiên nhẫn:
"Hai người đang ở đâu?"
"Không chịu nói đúng không?"
Cố Phi Vũ đi về chỗ xe của mình,
"Ok, để tớ đưa cô ấy về!"
Có quá nhiều xe đỗ trong bãi, nói đến đây thì từ phía xa đột nhiên truyền đến tiếng động cơ xe, Vũ Minh nhìn về nơi phát ra âm thanh, thốt lên:
"Tớ… Con mẹ nó! Vừa rồi tớ không cho cô ấy về!"
Cố Phi Vũ nổi giận:
"Cậu dám làm việc này sao? Đâu phải cậu chưa từng cho sinh viên dưới trướng mình nghỉ, trước đây cũng đâu biến thái như vậy. Hôm nay cậu lên cơn động kinh à, dựa vào đâu lại không cho em ấy về?"
Bước chân Vũ Minh chậm lại, hôm nay thật sự quá hỗn loạn, anh hoàn toàn đuối lý.
"Vậy bây giờ cậu định làm gì?"
"Tớ muốn xin lỗi cô ấy, tiện thì đưa cô ấy về."
"Xin lỗi lại còn phải đưa về? Gọi điện thoại được rồi!"
"Cô ấy không nghe điện thoại của tớ!"
"Em ấy không nghe điện thoại của cậu??? Không sợ lại bị cậu mắng cho một trận ư?"
Vũ Minh không phí lời với Cố Phi Vũ, anh đi ngang qua một loạt xe, tìm được xe của Cố Phi Vũ, anh bước thẳng đến.
Cố Phi Vũ liếc mắt nhìn liền trông thấy Vũ Minh, anh ta nở nụ cười xấu xa:
"Tớ nói cho cậu biết, trước khi theo đuổi em ấy tớ đã từng hỏi cậu. Bây giờ chúng ta sẽ cạnh tranh công bằng. Tớ sẽ đi hỏi Thư Tần xem em ấy muốn tớ hay cậu đưa về?"
Anh ta đi đến bên cửa xe, đặt cánh tay ở ghế lái, giọng điệu đầy ngả ngớn:
"Sư muội Thư Tần, sư huynh của em nói anh ấy cảm thấy mình hơi quá đáng nên anh ấy có nhã ý muốn xin lỗi em, hơn nữa anh ấy cũng có xe nên muốn đưa em về, em có đồng ý để anh ấy đưa về không?"
Vũ Minh muốn xin lỗi cô?
Thư Tần cảm giác như cô đang nghe nhầm, làm gì có chuyện đó chứ. Trong đầu Vũ Minh lúc này chỉ có hạng mục nghiên cứu, không có thời gian nói chuyện với cô chứ đừng nói đến xin lỗi, nhiều lắm ở trước mặt cô giải thích về tầm quan trọng của bản mẫu, mục đích muốn cô nhanh chóng quay về làm việc.
Thật sự cô rất mệt, không muốn nhìn thấy mặt vị sư huynh này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!