Chương 9: Bất an

Ngày hôm sau thức dậy, do ngủ không đủ, Diệp Mộc đau đầu dữ

dội. Buổi sáng, Trương Lâm và Cylin đều không có việc gì, Diệp Mộc xử lý một số công việc thường ngày, chạy lên chạy xuống mấy lần, loáng một

cái đã đến giờ ăn trưa.

Lê Cận Thần căn giờ rất chính xác, Diệp Mộc có

phần lưỡng lự nhưng cũng không muốn nuốt lời, đành cùng anh đi ăn. Hôm

nay anh tự lái xe, Diệp Mộc ngồi bên cạnh, nhấp nhổm không yên.

Lúc đèn đỏ, Lê Cận Thần nhìn về phía trước, sắc mặc điềm nhiên tự

đắc. Diệp Mộc khẽ liếc nhìn, khóe miệng anh hơi nhếch lên, càng cảm thấy bất an.

Địa điểm ăn trưa do Diệp Mộc quyết định, chỗ này tuần trước Dung Nham đã đưa cô và Trương Lâm đến, món cá chép sốt chua ngọt ở nhà hàng này

rất ngon.

Lê Cận Thần không có ý kiến gì, bình thường anh cũng khá dễ

tính. Nhưng thật ra Diệp Mộc vẫn phần nào cảm nhận được sự dễ tính ấy là do luyện tập mà có, Lê Cận Thần không muốn người khác biết về tính cách thực sự của anh.

Ăn cơm cùng với Lê Cận Thần đương nhiên là một cách để hưởng thụ, một thế gia công tử như anh, phong thái nho nhã, phong độ ngời ngời, thêm

vào đó là cách đối xử vô cùng tốt với những người mà anh muốn. Ăn trưa

xong, trên đường trở về công ty, Lê Cận Thần nghe một cú điện thoại, sau đó nói phải về nhà lấy tài liệu, hỏi xem Diệp Mộc có phiền không.

"Không sao đâu, em có thể tự về công ty mà."

Diệp Mộc nói một cách rất đúng mực.

"Được thôi.

"Lê Cận Thần cười dịu dàng, khẽ nghịch chiếc chìa khóa trên tay, hơi cúi đầu đứng trước mũi xe."Tuy là anh rất muốn em đi cùng với anh." Vế sau anh nói rất nhẹ, rất nhanh, nói xong ngẩng lên cười,

tay đút vào túi áo, lên xe.

Cảm giác khi ấy của Diệp Mộc giống như được tận mắt nhìn thấy Hoa

Trạch Loại nhào lộn trên chiếc xà đơn trong phim Vườn sao băng vậy.

Lê Cận Thần liếc mắt kinh ngạc nhìn Diệp Mộc bước lên xe, mặt đỏ

bừng, anh mỉm cười, giơ tay ra nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, điệu bộ vô

cùng thích thú. Đến trước cửa nhà, Lê Cận Thần đưa tay chạm nhẹ vào bàn

tay Diệp Mộc đang vòng ra để tháo dây an toàn, sau đó nhanh chóng bước

xuống xe, vòng qua mở cửa giúp Diệp Mộc, nắm tay cô, cho đến khi bước

vào nhà vẫn không buông ra.

Tâm trạng của Diệp Mộc lúc này rất khác lạ, đến bước đi của chính

mình cũng có cảm giác không chân thực. Từ ngoại hình đến gia thế của

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!