Sunny vừa trở về, Diệp Mộc cảm nhận được một cách rõ ràng
không khí trong nhóm khẩn trương hẳn lên. Sáng hôm nay, nhóm trưởng bên
tổng công ty bay từ Hồng Kông sang, cùng Sunny và Lê Cận Thần chủ trì
một cuộc họp toàn công ty, năng suất làm việc hiệu quả của người Hồng
Kông được thể hiện rất rõ trong cuộc họp. Tư duy của nhóm trưởng thật
mạch lạc, gọi từng người phụ trách các nhóm nhỏ, lần lượt cho đến hết,
không bỏ qua một chi tiết nhỏ nào. Người phụ trách nhóm của Diệp Mộc
đương nhiên là Sunny, có chị, Diệp Mộc chẳng phải bận tâm điều gì. Cô
ngồi trên chiếc ghế vòng bên ngoài của chiếc bàn họp, cuốn sổ làm việc
đặt trên đùi, chiếc bút trong tay thoăn thoắt ghi chép, cách đó ba người con trai và sáu người con gái, Diệp Mộc chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt
điển trai của Lê Cận Thần.
Nói về ngoại hình, tính cách, xuất thân, Lê Cận Thần đều được điểm
tối đa, người đàn ông như vậy, tối hôm qua đột nhiên nói với cô một câu: "Em không nhận ra rằng anh đang theo đuổi em sao?" Diệp Mộc càng nghĩ
càng cảm thấy đây không phải sự thật.
Tối hôm qua, là anh đưa cô về, khi tiệc tan anh đã đứng đợi sẵn ở
cửa, chiếc áo khoác vắt trên cánh tay, dáng người cao gầy gần một mét
chín mươi đứng ở đó, Diệp Mộc không thể nào cố tỏ ra như không thấy
gì...
"Tình hình là như vậy, nếu không còn vấn đề nào khác, cuộc họp dừng
tại đây!" Nhóm trưởng tuyên bố, mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc, đứng
dậy chuẩn bị ra về.
"Theo thông lệ, thu lại sổ làm việc." Lê Cận Thần ngẩng lên, nụ cười
đặc biệt ấm áp, chiếc bút kim trong tay khẽ dừng lại trên bàn làm việc,
ngón trỏ chỉ về phía Diệp Mộc. "Sunny, tổ của cô nộp lên đây!"
Cùng với cái chỉ tay của anh, Diệp Mộc giật thót mình, suýt nữa thì ngã từ trên ghế xuống đất.
Những người hàng trước đều đã đứng dậy đi về, trước mặt Diệp Mộc lúc
này không có ai, cô nhìn về phía Lê Cận Thần, giữa hai người là một hàng ghế trống trơn, đối phương ngồi trên chiếc ghế giám đốc, hai bàn tay
đan vào nhau đặt lên bàn, vẻ mặt tự đắc nhìn thẳng vào cô.
"Diệp Mộc!" Sunny đã thu xong của những người khác, bước đến trước
mặt Diệp Mộc, đưa tay ra. Tim Diệp Mộc như ngừng đập, cô gập cuốn sổ lại như không có chuyện gì, lấy hết can đảm đưa cho chị. Qua cánh tay
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!