Người mà Tần Tang muốn giới thiệu cho Diệp Mộc là Chu Yến
Hồi, nhân vật huyền thoại chỉ xếp sau Lương Phi Phàm trong thế giới
ngầm. Diệp Mộc đã từng được nghe những chuyện trước kia giữa người đàn
ông này và Tần Tang. Cả một tầng của địa điểm gặp mặt được thuê trọn,
Tần Tang đã quen với không khí này nên không có cảm giác gì, nhưng Diệp
Mộc thì bị ánh mắt hung dữ, lạnh như băng của những đại hán môn mặc đồ
đen làm cho sợ đến khó thở. Chu Yến Hồi bước ra từ phía hành lang, cao
lớn, điển trai, phong độ đến mức khó tin. Anh ta từ xa bước tới, bộ âu
phục màu đen ôm lấy thân hình gọn gàng, phía sau lưng như mọc một đôi
cánh màu đen, nhìn giống hệt vị thần độc ác Satan trong thần thoại Hy
Lạp.
"Tiểu Mộ!
"Chu Yến Hồi cúi xuống, cười rồi giơ tay ra với Lý Mộ. Lý Mộ vui vẻ nhảy đến ôm lấy anh:"Bố nuôi!
"Chu Yến Hồi bế thằng bé lên, vỗ vỗ vào mông nó."Gọi là bố!" Tất nhiên Lý Mộ không để cho ông bố thân yêu Lý Vi Nhiên phải chịu thiệt, uốn éo người chỉ gọi "Bố nuôi
". Chu Yến Hồi vẫn tiếp tục"Uy hiếp" thằng bé, chợt nghe tiếng Tần Tang hắng
giọng, đôi bàn tay ngọc ngà khẽ giơ lên, vỗ một cái coi như chào hỏi vào sau gáy Satan. Diệp Mộc co rúm người, sợ hãi đến mức chỉ còn nước khóc
òa.
Chu Yến Hồi không có vẻ gì là tức giận, dịu dàng mỉm cười nhìn Tần
Tang, chơi đùa với Lý Mộ rồi tiến vào trong phòng.
Đều là những món ăn Tần Tang thích. Trong bữa ăn, Chu Yến Hồi cười
nói vui vẻ, không có dáng vẻ gì là của đại ca chốn giang hồ. Diệp Mộc
vừa mới cảm thấy nhẹ nhõm được một chút thì cửa phòng bật mở, thuộc hạ
của Chu Yến Hồi bước vào, trong tay là chiếc máy ảnh chuyên nghiệp màu
đen. Anh ta nói thầm vào tai Chu Yến Hồi vài câu, Chu Yến Hồi "Ồlên một tiếng:Lại là cô ta sao? Lần này chụp được gì rồi?
"Người thuộc hạ nhìn về phía Tần Tang, đưa chiếc máy ảnh ra:"Tang Tang tiểu thư và tiểu công tử đều bị chụp.
"Khóe mắt Chu Yến Hồi khẽ lay động, anh ta mỉm cười, vẫn là điệu bộ ôn hoà nhưng Diệp Mộc có thể cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ tỏa ra:"Ừm... Thế thì phải dạy dỗ cô ta một chút rồi.
"Người thuộc hạ nãy giờ nhẫn nại chờ đợi, lúc này nhận được chỉ thị lập tức vui vẻ, đứng thẳng, giọng nói cũng to hơn một chút:"Em biết rồi! Em sẽ cho cánh tay
của con mụ ấy mất luôn!
"Lý Mộ đang cố sức gắp một miếng thịt lợn nướng, nghe thấy những lời này liền làm rơi đũa, miếng thịt rơi xuống đĩa, nước xốt màu đỏ bắn lên tấm khăn trải bàn trắng tinh, thằng bé sợ hãi nhìn người lớn."Nói linh tinh gì thế?!
"Chu Yến Hồi nhỏ giọng, lông mày khẽ chau lại nhưng sắc mặt tên thuộc hạ kia lập tức trở nên trắng bệch. Chu Yến Hồi cầm giấy ăn lau tay cho Lý Mộ, dịu dàng dỗ dành thằng bé:"Chú ấy nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!