Chương 3: Ký ức

Sau sự việc bị Cố Tiểu Điềm chơi khăm ngày hôm qua, ấn tượng đầu tiên của Diệp Mộc về Tôn Vỹ đó là lương thiện.

Tôn Vỹ là tổ trưởng

phụ trách nhóm của Diệp Mộc, nhìn bề ngoài tuổi tác khoảng ba mươi lăm,

chiều cao cũng sàn sàn Diệp Mộc, gầy hơn Diệp Mộc một chút. Bộ quần áo

công sở phẳng phiu màu đen, trang điểm nhẹ nhàng sắc nét tạo cho người

khác cảm giác vừa thời thượng, tháo vát vừa có nét gợi cảm của phụ nữ,

đúng là một mỹ nhân.

Chị nhẹ nhàng bảo Diệp Mộc gọi chị là "chị Sunny

", nói rằng mấy chị em trong công ty đều gọi chị như vậy. Suốt buổi sáng chị đưa Diệp Mộc đi làm quen với môi trường làm việc, lời nói lịch sự, nhiệt tình, nhưng cũng muốn bày tỏ một ý rất rõ ràng:"Cho dù là bạn học của tam thiếu

gia, rơi vào tay chị thì cũng phải chịu sự quản lý, không có sự đối xử

đặc biệt nào đâu nhé!

"Thật ra, lúc này Diệp Mộc hơi hối hận, cô không nên vì muốn nhanh chóng rời xa Hồng Kông mà nghe lời Lê Diệm Thần, bước vào cái ô dù C&C của anh ấy."Chị Sunny, em không dám nói mình sẽ làm tốt như thế nào, nhưng em có thể hứa với chị em sẽ cố gắng hết sức. Lúc học đại học em cũng đã làm

thêm trong ngành này, trợ lý ngân hàng và trợ lý cho nghệ sĩ em đều đã

làm. Giấy chứng nhận quản lý viên em cũng đã có, lý luận về tiếp thị em

cũng có tìm hiểu, nhưng không thể hiểu biết nhiều như chị được, về sau

phải phiền chị chỉ dẫn nhiều cho em ạ. Nếu em làm không tốt chị có thể

mắng, chỉ số EQ của em cũng khá lắm ạ.

"Diệp Mộc nói xong một tràng, cũng tự cảm thấy khắp người rần rần. Tôn Vỹ gật đầu có vẻ rất hài lòng:"Thế thì tốt. Đến đây, chị đưa em đi gặp hai người em sẽ làm việc cùng."

Có hai người mà Diệp Mộc sẽ làm việc cùng, đều là con gái, cả hai cái tên đều có chữ "Lâm

". Người cao và gầy tên là Cylin, Vương Hề Lâm. Còn người khá xinh đẹp kia tên là Trương Lâm. Trương Lâm không có điểm gì khác ngoài hai chữ"ngạo mạn

"nổi rõ trên khuôn mặt trắng trẻo, xinh đẹp. Tính cách của Cylin thì không đến nỗi, vừa nhìn thấy Tôn Vỹ và Diệp Mộc bước vào, lập tức đặt chiếc mascara trên tay xuống, đứng dậy chào hỏi rất lễ phép:"Em chào chị Sunny!

"Tôn Vỹ vui vẻ chào lại cô, rồi quay sang cười với Trương Lâm dáng vẻ hờ hững đang ngồi kế bên, nói:"Giới thiệu với hai người, Trương Lâm,

Vương Hề Lâm, đây là người sẽ làm việc cùng hai em, Diệp Mộc, về sau cho dù có việc gì cũng có thể tìm cô ấy.

"Giới thiệu xong, chị quay ra thì thầm gì đó với Diệp Mộc, rồi quay người rời đi. Trên đường tới đây, Tôn Vỹ đã cho Diệp Mộc xem qua thông tin về hai người này, khiến cô cảm thấy hơi mất tự tin, cười một cái để lấy lại vẻ tự nhiên:"Chào hai bạn, tôi là Diệp Mộc, Diệp trong từ "lá cây, Mộc trongnhư mộc xuân phong". Sau này, trong công việc mong mọi người giúp đỡ."

Cylin rất hoạt bát, cười rồi nói với Diệp Mộc: "Lúc chị mới bước vào, em còn tưởng chị cũng là một trong những người mới ở đây cơ!

"Cô ấy tâng bốc rất khéo léo, tuy Diệp Mộc biết đó chỉ là khách sáo, nhưng vẫn cảm thấy rất vui. Hai người đang nói chuyện thì Trương Lâm ngồi kế bên chớp chớp mí mắt một cách lạnh lùng, sau khi thu hút được sự chú ý của Diệp Mộc, cô khẽ cử động đôi môi căng mọng, ngọt ngào như viên kẹo dẻo của mình:"Tôi khát nước."

Nụ cười của Cylin ngừng lại trong giây lát, cô nhìn về phía Diệp Mộc. Diệp Mộc cười, tỏ ra thân thiện:

"Ồ, được thôi! Các bạn cứ trang điểm tiếp đi, lát nữa có một chương trình phải ghi hình. Tôi đi mua nước rồi về ngay."

Trên đường đi tới đây cô đã chú ý ở hành lang có một máy bán nước tự

động. Bước ra khỏi phòng hóa trang, Diệp Mộc vừa đi vừa lấy ra mấy đồng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!