Động tác của Chu Bách Tước có thể sử dụng hai chữ để hình dung, một chính là nhanh, nhanh đến cực hạn. Còn có một chữ chính là lực! Sức bùng phát ra tới đỉnh… tới đỉnh núi!
Tục ngữ nói võ công trên giường chỉ nhanh không gì phá nổi... Ặc, võ công thiên hạ chỉ nhanh không gì phá nổi, không gì có thể cản được! Bát Cực Quyền của Chu Bách Tước đều chiếm cả hai, há có thể khinh thường?
Lúc Cường Tử thành công đánh ngã một nhẫn giả, năm người vây quanh Chu Bách Tước còn lại ba người, nói cách khác, trong thời gian Cường Tử xử lý một tên, anh ta xử lý hai tên.
Đây cũng không có liên quan trực tiếp gì, thật ra bọn nhẫn giả này thực lực cũng không quá mạnh, Cường Tử học hơn một tháng võ công mèo quào cũng có thể hạ một tên, huống chi Chu Bách Tước?
Nếu như không có điều bất ngờ, thời gian Cường Tử đánh hạ một, Chu Bách Tước ít nhất đánh hạ ba, thậm chí còn nhiều hơn! Tuy nhiên làm sao có thể không có điều bất ngờ đây? Người ta từ xa mệt mỏi vượt biển tới giết ngươi, tùy tùy tiện tiện như vậy bị đánh trở về chẳng phải là rất mất mặt sao?
Chu Bách Tước vừa ứng phó mấy tên nhẫn giả, còn phải thỉnh thoảng chú ý Tỉnh Thượng Chi Trụ đánh lén!
Tỉnh Thượng Chi Trụ đứng ở bên ngoài vòng, thỉnh thoảng lựa đúng cơ hội dùng ám khí đánh lén Chu Bách Tước. Hắn dùng ám khí cũng không phải là loại mà Cường Tử sử dụng làm vật thay thế tạm thời, loại di động Nokia cục gạch.
Có điều ám khí kia rất đắt, là N91... Ám khí của Tỉnh Thượng Chi Trụ là loại phi tiêu tứ giác, chính giữa có một lỗ, lúc ra tay có thể phóng ám khí xoay tròn. Đúng là vật cần thiết khi giết người cướp của.
Không thể không nói nhẫn giả lưu phái Y Hạ bỉ ổi, chính xác là quá bỉ ổi, không biết xấu hổ, quả thực còn bỉ ổi hơn Cường Tử.
Nếu không phải là quyền pháp của Chu Bách Tước cứng rắn bá đạo, từ đầu đến cuối ép mấy tên nhẫn giả lui ra xa. Ám khí của Tỉnh Thượng Chi Trụ vẫn thật sự không nhắm chuẩn được như ý. Có điều mắt thấy thủ hạ của mình đã bị giết chết mấy tên, vẻ mặt Tỉnh Thượng Chi Trụ càng ngày càng lo lắng.
Nhiệm vụ lần này nếu thất bại, môn quy của lưu phái Y Hạ vẫn rất nghiêm khắc.
Sắc mặt của Tỉnh Thượng Chi Trụ càng ngày càng hung ác, hắn lấy từ trong ngực ra ( lại mò từ trong lòng ngực), một chồng ám khí, tay vung lên liền phóng về phía Chu Bách Tước.
Ra tay lần này cực kỳ nham hiểm, thậm chí ngay cả thủ hạ của mình thủ hạ của mình gã cũng không lo lắng, chỉ muốn giải quyết xong Chu Bách Tước.
Một tầng ám khí lớn kia xinh đẹp giống như bươm bướm bay lượn, nhưng tuyệt đối nguy hiểm hơn so so với bươm bướm! Ám khí Xoay tròn gào thét cuốn về hướng Chu Bách Tước cùng ba tên nhẫn giả. Lúc này có một tên nhẫn giả đưa lưng về phía Tỉnh Thượng Chi Trụ, hắn trở thành vật hi sinh đầu tiên.
Phốc phốc vài tiếng, chí ít có năm cây ám khí cắm lên người hắn.
Chu Bách Tước nhướn mày, sắc mặt không khỏi khó nhìn. Đối với nhẫn giả của lưu phái Y Hạ hắn có hiểu biết nhất định, nhưng loại người hèn hạ, vô sỉ như Tỉnh Thượng Chi Trụ kia vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Tùng Dã Chính Phu hiện là môn chủ của lưu phái Y Hạ, mặc dù không thể coi là người tốt lành gì, nhưng cũng không như bọn trộm cắp này. Bởi vậy đủ thấy lưu phái Y Hạ này quả là đời này không bằng đời trước.
Anh ta một quyền đẩy lui một tên nhẫn giả, kéo tên nhẫn giả đưa lưng về phía Tỉnh Thượng Chi Trụ tới trước người. Thanh âm phốc phốc phốc không ngừng, nhẫn giả này đúng là xui xẻo. Chu Bách Tước cũng không thành thật, đúng vậy.
Tỉnh Thượng Chi Trụ thấy như vậy cũng không làm tổn thương được Chu Bách Tước, rút ra trường đao từ trên lưng, xoay người gia nhập trận đánh. Đao pháp của hắn hiển nhiên không phải là bọn nhẫn giả trước đó có thể so sánh được, mỗi đao đều tàn nhẫn, chết người.
Đao pháp của hắn cũng không phải là loại chiêu số chính trực, mà là cực kỳ âm nhu, chiêu chiêu hướng về nhược điểm của Chu Bách Tước mà ra tay.
Ví dụ như con mắt, đũng quần. (đũng quần lại thấy đũng quần!)
Tỉnh Thượng Chi Trụ thật giống như kẻ đánh lén trời sinh, hắn cũng không đối đầu thẳng mặt với Chu Bách Tước. Mà là ẩn sau lưng hai gã nhẫn giả, lựa thời cơ mà đánh.
Thật giống như một con rắn độc nhìn chằm chằm con mồi, lựa thời cơ chuẩn bị phát ra một kích đoạt mạng
Chu Bách Tước mặc dù đã đánh ngã ba nhẫn giả, nhưng bây giờ áp lực trước mặt lại càng lớn hơn. Một Tỉnh Thượng Chi Trụ, quả thật khó đối phó hơn so với ba nhẫn giả bình thường.
Hai nhẫn giả giống như bị Tỉnh Thượng Chi Trụ làm vật hi sinh lên trước, nhưng lại không thể không liều mạng càng thêm sắc bén hơn. Chu Bách Tước cùng ba người dần dần ghép lại thành thế giằng co, hai bên ai cũng không bắt được ai.
Nhưng trong lòng Chu Bách Tước so với Tỉnh Thượng Chi Trụ phải sốt ruột hơn một chút, bởi vì Cường Tử dẫn hai gã nhẫn giả tới sau hòn giả sơn, bây giờ hắn còn không biết Cường Tử thế nào. Tỉnh Thượng Chi Trụ cũng không vội, chỉ cần ngăn chặn Chu Bách Tước, mạng của Lâm Cường coi như là giải quyết xong.
Lúc này, Cường Tử dựa ở trên hòn giả sơn, nhìn Chu Bách Tước lấy một địch ba không rơi xuống thế yếu chút nào. Không khỏi chép miệng tán thưởng nói:
- Quả nhiên có một bộ Bát Cực Quyền này quả thật rất mạnh a."
Dưới chân của hắn giẫm lên hai nhẫn giả, thật giống như năm đó hắn nhìn lén ả mập tắm. Hai tên nhẫn giả cũng không có chết, mà là ngất đi, kỳ quái chính là tư thế của hai nhẫn giả này giống nhau, tay che ở hạ bộ.
Mặc dù võ công Chu Bách Tước đáng coi là giỏi, những nhẫn giả này tạm thời vẫn không thể tạo thành sự uy hiếp thật sự đối với anh ta, nhưng tục ngữ nói đêm dài lắm mộng, ai biết thời gian dài có thể xuất hiện điều bất trắc hay không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!