Chương 5: (Vô Đề)

Nó và Thường Khánh đạp song song trên con đường rộng thênh thang mà rất ít xe cộ. Bây giờ nó mời biết hai đứa về chung đường.

_Bắt đền anh đấy, ai bảo anh diễn thật wá, cướp luôn the first kiss của tui! Đền đi, huhu -

Nó "ăn vạ" như một đứa con nít làm người đi đường nhìn nó wá chời.

_Cô thôi đi, còn dặn tui là diễn thật tự nhiên vào mà, không cảm ơn thì thôi chứ! Mà nếu

tui không hôn cô thì còn lâu cái anh chàng kia mới tin tui là boyfriend của cô.... người phải

bằt đền là tui đây nè, vì hôn cô mà đời hotboy của tui tiêu tan luôn rồi đó...

- Thường Khánh

tuôn một tràng.

_Choy`, tui giỡn chút xíu mà phản kháng ghê zậy?

- Nó càu nhàu.

Thường Khánh ngẫm một chút rồi nói:

_Uh, đúng là tui hơi zô lý, đi ăn fastfood nhá, coi như là chuộc lỗi. Sẵn tiện tui sẽ nói cô

phải làm gì để trả công cho tui

- Hắn nháy mắt.

_Haizzzz

-Nhỏ thở dài

- Nói gì thì nói lun đi, mất công wá ha`.

Thường Khánh trừng mắt:

_Không đi thì thôi !_____

_Zậy rốt cuộc tui phải làm gì đêy?????

-nó cắt ngang câu nói của anh chàng.

_Để xem....

-Hắn dừng lại suy nghĩ rồi bật nói

-Cô phải làm ô

-sin cho tui 1 tháng!

_Một .... Một tháng? Anh đừng có đùa ác ý như thế chứ!

-Nó trợn trắng, miệng mấp máy

không nói ra hơi.

_Tui rãnh để đùa zới cô chắc! Không trả giá, cô là ô

-sin của tui, bắt đầu từ ngày mai

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!