TÓM TẮT: Trong khi tình cảm của Thường Khánh và Thùy Anh ngày càng đi vào ngõ cụt vì bí mật không thể nói của Thường Khánh, thì câu chuyện càng thêm phần rắc rối vì sự xuất hiện của Nhã Khuê
- một cô bé người ở ranh ma, xào quyệt chẳng kém gì Hy Vân ngày trước.
Sáng hôm sau. 12T4.
Nó vô trường sớm hơn bình thường, vì hôm nay đến lượt tổ nó trực nhật, và nó là người được phân công quét dọn trước giờ vào học tiết đầu.
Mặt trời chỉ vừa ló lên khỏi tàn cây.
Nó cầm cây chỏi và bắt đầu quét. Vừa lia lia hai ba đường thì chợt có người cầm cán chổi nó lại, theo sau là một chất giọng ấm áp:
_Để tui làm tiếp cho!
Còn ai ngoài anh chàng Mạnh Khoa luôn "ga lăng trong mọi tình huống" kia chứ? Nó ngước mặt lên, nhoẻn miệng cười:
_Khỏi!
Đến phiên tui mà. Để anh làm, bọn fan anh mà thấy thì tui lại bị đem ra dần tơi bời cho xem~
_Yên tâm đi! Còn sớm lắm, chả ma nào trong lớp mình ngoài tui zới cô có mặt ở trường zờ này đâu! – Anh chàng nói rồi khẽ giật cây chổi từ tay nó.
_Ờh mà sao hôm nay anh đi học sớm thế? – Nó ngồi xuống một dãy ghế gần đó.
Mạnh Khoa không ngước mặt lên, chỉ trả lời:
_Thói quen mà.... Tại cô hay đi trễ nên không biết, chứ hôm nào tui chả đến trường từ sớm..... À mà chuyện – Anh chàng dừng chổi lại, nhìn nó
- Chuyện hôm qua đến đâu rồi?
Hắn có ra không?
Hỏi là hỏi thế thôi chứ trong lòng anh chàng đã chắc mẩm rằng Thường Khánh sẽ đến, thế nên, khi thấy gương mặt tươi tắn của nó bỗng chốc biến mất, khi thấy nó nhìn xuống sàn, khẽ lắc đầu thì anh chàng vừa chưng hửng vừa tức giận.
Anh chàng không tin rằng cái tên ấy có thể cạn tình cạn nghĩa như vậy.
Phải kiềm dữ lắm Mạnh Khoa mới không vứt cây chổi trong tay xuống đất vì giận.
Thứ 7.
Buổi trưa. Hôm đó khối 12 phải học cả ngày. Đa số học sinh trong khối đều ở lại trường ăn trưa ở canteen rồi học tiếp ca chiều, một số đứa thì xách xe chạy về nhà ăn cơm nhà cho zui.
Nó, Thường Khánh, Mạnh Khoa và cả nhỏ Lam đều ở lại ăn trưa ở trường. Nhỏ Lam đã làm sẵn ở nhà cho nó và mình mỗi đứa một hộp cơm bento thật to.
Con nhỏ khéo tay mấy việc nấu nướng này lắm – con nhà nòi mà.
Hai đứa kéo nhau xuống canteen, mua thêm mấy cái bánh và hai li nước rồi lấy cớ đó để "mượn" bàn canteen ngồi ăn cơm trưa.
Mạnh Khoa và tụi con trai ngồi cùng nhau ở bàn bên cạnh.
Lúc đó, Thường Khánh mới từ trên phòng học bước xuống. Bỗng có ai đó gọi giật anh chàng từ phía sau. Cả nó, nhỏ Lam, Mạnh Khoa đều đồng loạt ngước lên.
_Anh Thường Khánh! – Nhã Khuê chạy đến, trên tay là một hộp cơm bento.
Thường Khánh quay lại, ngạc nhiên:
_Thóc? (vì gia đình và người làm ở nhà Thường Khánh đều gọi Nhã Khuê bằng tên này nên anh chàng quen rùi) Sao em biết trường anh mà đến đây?
_Tài xế chở em đến mà! – Nhã Khuê nhắng nhít đáp rồi đưa hộp cơm to xụ trên tay cho Thường Khánh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!