Chương 36: Hoàn chính văn

Editor: CO6TINY🍀

Tuy Hà Thành bị điện giật hôn mê, nhưng phiên tòa vẫn tiếp tục diễn ra.

Nhiếp Tử Hàng chưa bao giờ ra tòa mà không chuẩn bị trước, hàng loạt bằng chứng được đưa ra trước tòa, dĩ nhiên tra A như Hà Thành đã bị kết án 3 năm tù giam.

Ngoài ra, tòa án còn đưa ra phán quyết, Hà Thành phải bồi thường tổn thất tinh thần cho Dư Cảnh Hiên, đồng thời hoàn trả số tiền còn nợ, tổng cộng 30 vạn.

Từ lúc vào đến lúc ra, vẫn chưa qua trưa.

Ánh nắng chói chang, gió hiu hiu thổi, cây ngô đồng cao vút hai bên đường, rụng lá đầy cành.

Nhiếp Tử Hàng nắm lấy tay Dư Cảnh Hiên, bọc trong lòng bàn tay, nói: "Thắng cho Cá nhỏ nhà ta 30 vạn."

Alpha cụp mi, nhìn bàn tay hai người đan vào nhau, thấp giọng nói: "Vâng."

Giọng nói rất khẽ.

Nhiếp Tử Hàng khom lưng cúi xuống, dán lên cánh môi mềm mại của y: "Nhưng phỏng chừng đến cả 10 vạn cũng không lấy lại được rồi."

Alpha nghiêng cằm phối hợp, tùy ý cho hắn hôn: "... Không sao hết."

Nhiếp Tử Hàng không nói nữa, xoay người dắt người lên xe.

Tiếp đó, lấy ra hai cuốn sổ màu đỏ sẫm từ ghế lái phụ, nhét vào lòng Alpha dưới ánh mắt kinh ngạc của y.

Là sổ hộ khẩu của hai người họ.

Lật ra, giấy kẻ ô có dòng chữ xanh lam, ở trang thứ ba, viết tên của Nhiếp Tử Hàng.

Ở cột giới tính, ghi rõ: Omega.

Mắt của Dư Cảnh Hiên chợt đỏ hoe.

Nhiếp Tử Hàng từ trong túi lấy ra một chiếc hộp màu đỏ thẫm, sau khi mở ra, lộ ra hai chiếc nhẫn nam đơn giản lại trang nhã: "Cảnh sát Dư, anh muốn nhập vào hộ khẩu nhà em. Có muốn cân nhắc thu nhận anh không... Cái gì anh cũng biết hết."

Alpha chớp mắt.

Trên hàng mi dài, đong đầy nước mắt.

"Lúc nào......"

Nhiếp Tử Hàng cười nói: "Chuẩn bị khi nào à? Từ cái ngày em uống say nói muốn gả cho anh, đã bắt đầu lên kế hoạch rồi."

Vừa nói, vừa cầm lấy chiếc nhẫn bên phải ra, đeo lên tay y: "Hẳn là vừa, lúc em ngủ say anh đã lén đo."

Cái gọi là ngủ say, vừa nghe đã biết có ý gì.

Một màu đỏ ửng hiện lên trên mặt Alpha, y duỗi tay về phía hắn.

Nhiếp Tử Hàng nắm lấy, đeo vào ngón áp út cho y. Sau đó, đặt lên môi, nhẹ nhàng hôn xuống.

"Từ nay về sau, Cá nhỏ đã là người của anh."

Dư Cảnh Hiên khịt mũi, nghiêng người dán vào lông ngực người kia.

Tiếp đó, thấp giọng phàn nàn: "Nào có ai cầu hôn trên xe bao giờ... làm cái gì cũng bất tiện."

Nhiếp Tử Hàng cười ôm eo y, hôn lên đôi môi mềm mại của Alpha.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!